SEARCH RESULTS
Tìm thấy 288 kết quả với một nội dung tìm kiếm trống
- 8 việc giáo viên không nên làm khi lên lớp
Giáo viên là linh hồn của lớp học, mang trong mình trọng trách lớn lao, đồng thời cũng có những quyền hạn nhất định. Tuy nhiên, giáo viên cũng là con người, cũng có tình cảm, có suy nghĩ, nên đôi khi vẫn có thể đưa ra những quyết định sai lầm. Để tránh những hậu quả đáng tiếc xảy ra, dưới đây là 8 việc giáo viên KHÔNG nên làm khi lên lớp. 1. Nổi giận Nổi giận trong bất cứ tình huống nào cũng đều có thể biến thành một thảm họa. Đối với nền giáo dục châu Á thì điều này còn mang tiếng xấu. Tâm trạng của giáo viên ảnh hưởng trực tiếp tới học sinh, đôi khi bạn muốn giữ bình tĩnh nhưng lại không kiềm chế được bản thân. Khi bạn cảm thấy tâm trạng mình thực sự không tốt, dễ kích động thì cách tốt nhất là bạn nên tạm thời đi ra khỏi lớp học. Việc tạm thời rời khỏi lớp học để bạn cảm nhận được tình huống đang xảy ra, lúc này bạn cần tìm ra phương pháp giúp mình trấn tĩnh lại một cách nhanh nhất hoặc có thể đếm từ 1 đến 100, sau đó bạn sẽ quay trở lại lớp học và đối diện với học sinh. 2. Mất quyền kiểm soát lớp học Trong bất cứ tình huống nào cũng không nên dễ dàng để học sinh phá vỡ trật tự lớp học. Một khi bạn đã mất nó thì bạn phải mất rất nhiều công sức mới có thể lấy lại được. Đặc biệt là khi bạn cho chúng chơi trò chơi hoặc tham gia hoạt động gì đó, học sinh sẽ dễ kích động, hò hét vì quá hưng phấn. Nếu như thái độ của bạn có phần tiêu cực, dễ dãi thì chúng sẽ càng làm tới, và ngày càng không tôn trọng bạn. Khi trật tự lớp học bị phá vỡ thì bạn nên làm một động tác nào đó để thu hút sự chú ý của chúng (ví dụ: chạm vào mũi, đặt tay lên đầu...), khi nhìn thấy giáo viên như vậy, học sinh sẽ làm theo, bạn sẽ làm như thế cho tới khi tất cả học sinh trong lớp đều làm theo và lớp trở lên yên ắng. 3. Quá nhiều phiếu học tập Không nên phát cho học sinh quá nhiều phiếu học tập, không nên để chúng viết hết phiếu này tới phiếu khác, cách tốt nhất là nên thu hút học sinh tập trung vào bài học, nên tận dụng bảng đen để tiến hành dạy học. 4. Chế giễu học sinh Một điều chúng ta nên hiểu đó là không nên chế giễu học sinh, đôi khi cách trêu đùa hay bình luận cũng vô tình làm tổn thương lòng tự trọng của chúng. Khi lên lớp bạn cần vận dụng tính hài hước của mình để góp phần làm bầu không khí học tập thêm vui vẻ, nhưng nên biết cách vận dụng sao cho không mạng lại kết quả xấu. Bạn nên là tấm gương để cho học sinh thấy rằng không nên thỏa mãn tính hài hước của mình bằng việc chế giễu hay mỉa mai người khác. Cách tốt nhất bạn nên làm là chê ít khen nhiều. 5. Ngồi một chỗ dạy Trừ khi bạn cảm thấy mệt mỏi hay đi lại khó khăn thì mới nên ngồi 1 chỗ dạy, bởi khi bạn ngồi như vậy sẽ khiến học sinh cảm thấy bạn đang lười biếng. “ Dạy học” chính khoảng thời gian bạn dùng kiến thức để tương tác với học sinh, dẫn dắt học sinh suy nghĩ. Là một giáo viên bạn sẽ không mong rằng học sinh chỉ biết ngồi im một chỗ, tốt nhất là nên biết kết hợp giữa “động” và “ tĩnh”. “Tĩnh” là biết ngồi im lắng nghe cô giảng bài, “động” là tích cực tham gia các hoạt động, các trò chơi hoặc tham gia thảo luận. Tương tự, giáo viên cũng vậy, cũng cần phải kết hợp “động-tĩnh” hài hòa, ngoài việc đứng trên bục giảng, bạn cũng nên đi đi lại lại trong lớp để quan sát học sinh kỹ hơn. 6. Thói quen tới lớp muộn Giáo viên luôn là tấm gương để học sinh noi theo. Do vậy nhất cử nhất động của giáo viên đều ảnh hưởng trực tiếp tới học sinh. Nếu như bạn thỉnh thoảng tới lớp muộn thì không sao, nhưng nếu việc đó diễn ra thường xuyên tạo thành thói quen thì sẽ khiến học sinh có suy nghĩ “tới muộn cũng chẳng sao, dù sao cô giáo cũng tới muộn mà” từ đó bắt chước cô giáo. Nếu như bạn tới muộn thì nhất định phải công khai xin lỗi học sinh, khiến chúng hiểu được tầm quan trọng của việc tới “đúng giờ”. 7. Cách dạy dập khuôn Có một số giáo viên lên lớp rất máy móc, thường chỉ đọc nguyên trong giáo án ra chứ không biết cách thiết kế các bài giảng khác nhau. Không khí lớp học trầm lắng, tẻ nhạt sẽ khiến ham muốn học hành của học sinh giảm đi, đặc biệt học ngoại ngữ thì càng phải nói nhiều, càng cần có các động tác mô phỏng, vận dụng các từ hoặc các câu đã học để ghi nhớ chúng lâu hơn. Cũng giống như đứa trẻ 1 tuổi học nói, nó không đơn thuần là ngồi im để nghe 1 loạt các câu chuyện mà bố mẹ chúng kể mà nó còn không ngừng nói theo, kể theo. Giáo trình chỉ là cung cấp tài liệu và khung bài học cần dạy, còn việc kết hợp thể hiện bài dạy như thế nào thì đó là trách nhiệm của mỗi giáo viên. 8. Thiên vị Mỗi một học sinh khi lên lớp đều mong muốn giáo viên quan tâm mình, hướng dẫn cho mình. Tất nhiên giáo viên cũng không phải là không có những học sinh mà mình yêu thích, nhưng giáo viên không nên thể hiện ra các hành vi thiên vị, cục bộ của mình. Có thể bạn vốn dĩ không thích một loại người nào đó, nhưng là giáo viên bạn cần phải thể hiện sự công bằng tới tất cả các học sinh, biết cách quan tâm và khen ngợi chúng thích hợp. Ở lứa tuổi này học sinh bắt chước rất nhanh, do vậy thân là một giáo viên bạn cần đặc biệt chú ý tới lời ăn tiếng nói, nhất cử nhất động của mình để làm sao không khí học tập của lớp và việc dạy của bạn không bị ảnh hưởng bởi 8 việc trên! Nguồn: Sưu tầm.
- Xem xét bản thân kỹ hơn
Beyoncé đã từng nói, "Hiểu rõ bản thân là điều khôn ngoan nhất mà loài người có thể sở hữu. Hiểu về mục tiêu, sở thích, đạo đức, nhu cầu, tiêu chuẩn, điều bạn sẽ không tha thứ và những gì bạn sẵn sàng đánh đổi. Nó định nghĩa bạn là ai". Điều đó đúng. Ngoài ra, nhớ rằng khi bạn trưởng thành hơn và tiếp xúc với nhiều người cùng những trải nghiệm khác nhau, con người của bạn sẽ dần phát triển. Nếu gặp khó khăn để hiểu chính mình, hãy tự đánh giá lại để khám phá bản chất thật của bạn. Phần 1: Xem xét bản thân kỹ hơn 1. Xác định những gì bạn thích và không thích. Mọi người thường tập trung nhất vào điều họ thích. Tìm hiểu những gì khiến bạn vui và hứng thú là điều quan trọng, và cũng có ích để biết điều gì khiến bạn buồn và khó chịu. Một trong những bước đầu khi tự đánh giá bản thân là ngồi xuống và lập danh sách tất cả những gì bạn thích và không thích. Những điều bạn thích và không thích thường chỉ ra cách bạn thể hiện mình với người khác. Những điều này có thể tách biệt hay kết nối chúng ta với mọi người xung quanh. Hiểu được chúng giúp bạn biết bạn muốn gì để tiến bộ trong cuộc sống và cần tránh xa điều gì. Nhận biết được điều bạn thích và không thích có thể giúp định hướng nghề nghiệp, nơi ở, sở thích, và kiểu người ở bên cạnh bạn. Áp dụng hoạt động này để xem điều bạn thích và không thích có quá cứng nhắc không. Bạn có đang tự gò bó chính mình không? Liệu có gì đó mà bạn muốn làm hay thử làm mà nó nằm ngoài khả năng mà bạn nghĩ là chỉ trên lý thuyết không? Xây dựng lòng can đảm để thử điều gì đó hoàn toàn mới. Bạn có thể khám phá một khía cạnh khác của mình. 2. Xác định điểm mạnh và điểm yếu của bản thân. Cũng như những điều bạn thích và không thích sẽ mang lại tầm nhìn sâu sắc về con người của bạn, hiểu được điểm mạnh và điểm yếu sẽ có ích tương tự. Viết danh sách sở trường và sở đoản của bạn ra giấy. Đối với hầu hết mọi người, điểm mạnh hoặc tài năng cũng có thể trùng với điều họ thích, và điểm yếu hoặc thách thức trùng với điều họ không thích. Giả sử bạn thích bánh nướng, bánh quy và bánh ngọt và sở trường của bạn là nướng bánh - cả hai có sự liên kết. Mặt khác, có thể bạn không thích thể thao và sở đoản của bạn là sự phối hợp thể chất hoặc sức chịu đựng. Trong nhiều trường hợp, thách thức có thể trở thành điều bạn không thích vì bẩm sinh bạn không giỏi về chúng. Điều này cho biết lý do bạn thích hoặc không thích gì đó. Hiểu được những điều này cũng rất có ý nghĩa. Tuy nhiên, bạn có thể tìm hiểu sâu hơn và quyết định liệu mình có cố gắng để cải thiện bất cứ gì có vẻ thách thức, hay liệu bạn muốn tập trung năng lượng vào những việc bạn giỏi. 3. Đánh giá điều gì giúp bạn thoải mái. Chúng ta có thể hiểu rõ bản thân trong điều kiện dễ chịu nhất, nhưng cũng tiếp thu sự hiểu biết đáng kể từ những lúc cảm thấy tồi tệ. Nhớ lại lần cuối bạn cảm thấy chán nản hay căng thẳng. Trong lúc đó, bạn muốn tìm điều thoải mái nào? Điều gì khiến bạn cảm thấy tốt hơn? Biết những gì làm bạn dễ chịu sẽ nói lên nhiều điều về con người của bạn. Có thể là bạn luôn cần ai đó nâng bạn dậy hoặc giúp bạn quên đi gì đó. Bạn có thể xem bộ phim yêu thích hay đam mê đọc cuốn tiểu thuyết nào đó. Sự thoải mái cũng có thể đến từ món ăn, điều này phổ biến ở những người đặt tình cảm vào việc ăn uống. 4. Ghi lại suy nghĩ và cảm xúc trong nhật ký. Một cách tuyệt vời để tìm hiểu thêm về bản thân là trở thành người quan sát các suy nghĩ và cảm xúc. Thực hành trong một tuần hoặc lâu hơn để có tầm nhìn bao quát hơn về chủ đề mà bạn thường xuyên nghĩ đến hoặc để xác định tâm trạng mà bạn hay trải nghiệm. Bạn có suy nghĩ tích cực? Hay suy nghĩ tiêu cực? Xem lại nhật ký có thể tiết lộ về cách sống mà bạn muốn nhưng bạn không ý thức được. Bạn có thể viết lại nhiều lần về việc muốn đi du lịch, một ai đó bạn thích, hoặc một sở thích mới bạn muốn thử. Sau khi tìm thấy vài chủ đề lặp lại trong nhật ký, dành thời gian xem xét ý nghĩa của những suy nghĩ và cảm giác đó - và bạn có muốn thực hiện chúng. 5. Làm bài kiểm tra tính cách. Một phương pháp khác để hiểu rõ bản thân hơn là hoàn thành bài đánh giá tính cách trực tuyến. Một vài người không thích bị phân loại, trong khi số khác nghĩ việc phân loại bản thân và hành vi của họ mang lại trật tự cho cuộc sống. Nếu thích khám phá bản thân bằng cách kiểm tra bạn có liên quan (hoặc khác biệt) với người khác, tham gia bài kiểm tra tính cách trực tuyến có thể bổ ích. Một số trang mạng như HumanMetrics.com yêu cầu bạn trả lời một loạt câu hỏi (bằng tiếng Anh) về sở thích và cách bạn nhìn nhận thế giới hay chính mình. Sau đó công cụ sẽ phân tích phản ứng của bạn để cho ra một kiểu tích cách có thể giúp bạn biết sở thích hay ngành nghề để bạn phát huy và cách bạn giao tiếp với mọi người xung quanh. Nhớ rằng mọi bài đánh giá miễn phí trực tuyến không thể được xem là hoàn toàn chính xác. Chúng chỉ giúp bạn hiểu biết chung về con người của bạn. Tuy vậy, nếu muốn có một phân tích chuyên sâu về tính cách, bạn sẽ cần tìm gặp nhà tâm lý học lâm sàng. Nguồn: Sưu tầm và tổng hợp theo wikihow.vn
- Mô hình người lao động của thế kỷ 21
Các bậc phụ huynh dành rất nhiều thời gian, tâm sức, tiền bạc cho các con ăn học để con nên người. Con mình sẽ trở thành ai? có cuộc sống sau này như thế nào thì hầu như chúng ta không thể biết trước, vì vậy đầu tư vào con cái, đầu tư cho tương lai thật không đơn giản! Khả năng thua lỗ rất cao! Ai cũng biết sinh con cho vuông tròn đã vất vả, nhưng nuôi dạy con thành người có cuộc sống AN TOÀN, ĐỘC LẬP & TỰ DO còn vất vả gấp nhiều nhiều lần. Hành trình nuôi dạy con là một hành trình dài dằng dặc suốt 16 - 21 năm trời với bao biến động! Làm thế nào để hạn chế sự rủi ro trong đầu tư nuôi, dạy con? Chúng ta cùng bàn và xây dựng nhé! Cảm ơn các bạn rất nhiều nếu cùng chia sẻ tâm tư này! Nguồn: GV Thuý Gene Vân Da nhóm DHTC
- Hỏi bản thân các câu hỏi quan trọng
1. Tìm hiểu sâu hơn để biết giá trị cốt lõi của bạn. Giá trị là các tiêu chuẩn cơ bản mà bạn thực sự xem trọng, chúng ảnh hưởng đến quyết định, hành vi và thái độ của bạn. Những điều này là niềm tin hay nguyên tắc mà bạn sẽ thay thế hoặc đấu tranh cho: gia đình, sự bình đẳng, công lý, hòa bình, lòng biết ơn, sự tin cậy, sự công bằng, ổn định tài chính, tính chính trực, v.v… Nếu không biết giá trị cốt lõi của mình, bạn sẽ không thể xác minh liệu lựa chọn của bạn có phù hợp với các giá trị đó. Khám phá giá trị cốt lõi bằng cách: Nghĩ về hai người mà bạn ngưỡng mộ. Bạn ngưỡng mộ đặc điểm gì ở họ? Nghĩ về khoảng thời gian bạn cảm thấy thật sự tự hào. Chuyện gì đã xảy ra? Bạn đã giúp đỡ ai đó? Bạn đạt được mục tiêu? Bạn đấu tranh vì quyền lợi của mình hay của những người khác? Nghĩ về những gì bạn thấy hứng thú nhất trong cộng đồng hay thế giới. Chúng có thể bao gồm, nhưng không giới hạn ở những vấn đề như chính phủ, môi trường, giáo dục, thuyết nam nữ bình quyền, tội phạm, v.v. Nghĩ xem bạn sẽ cứu 3 món đồ gì nếu nhà bị cháy (giả sử tất cả mọi người đều đã an toàn). Tại sao bạn sẽ cứu 3 món đồ đó? 2. Hỏi xem liệu bạn có đang sống một cuộc đời đáng tự hào không. Như F. Scott Fitzgerald đã nói một câu nổi tiếng: "Tôi hy vọng bạn sống một cuộc đời mà bạn tự hào. Nếu bạn thấy mình không tự hào, tôi hy vọng bạn có sức mạnh để bắt đầu tất cả lại một lần nữa". Nếu hôm nay bạn qua đời, thì bạn có nghĩ rằng mình đã để lại những gì như bạn hy vọng? 3. Tự hỏi chính mình muốn làm gì nếu tiền không là vấn đề. Khi còn là đứa trẻ, chúng ta thường có nhiều ước mơ cao cả. Khi trưởng thành hơn và chịu nhiều ảnh hưởng từ xã hội, chúng ta thay đổi những ước mơ đó. Quay trở lại thời điểm bạn có một giấc mơ rõ ràng để thực hiện, nhưng nó bị dập tắt vì không đúng lúc hoặc vì bạn không có đủ tiền. Viết ra cách mà bạn muốn sống một ngày nếu không phải nghĩ đến tình trạng tài chính. Bạn sẽ sống như thế nào? 4. Xác định cuộc đời sẽ ra sao nếu bạn không sợ thất bại. Chúng ta thường lỡ mất cơ hội tuyệt vời hay không nắm bắt cơ hội bởi vì lo lắng rằng mình sẽ khiến bản thân xấu hổ vì phạm sai lầm. Thiếu tự tin có thể định nghĩa cả cuộc đời, nếu bạn không cố gắng để khắc phục nó. Đáng buồn thay, nó cũng tác động mạnh mẽ đến mức độ bạn nói "nếu-thì sao" theo thời gian. Dưới đây là một vài cách để khắc phục nỗi sợ thất bại, nếu nghĩ nó đang kiềm hãm bạn trở thành người bạn muốn: Biết rằng thất bại là cần thiết. Khi phạm sai lầm, chúng ta có thể đánh giá hành động và cải thiện phương pháp làm việc. Chúng ta trưởng thành và học hỏi thông qua thất bại. Mường tượng sự thành công. Một cách để vượt qua nỗi sợ thất bại là không ngừng tưởng tượng chính mình đang hoàn thành mục tiêu. Luôn kiên trì. Tiếp tục tiến về phía các mục tiêu bất chấp thất bại. Thường thì chúng ta sẽ đạt được ước mơ hoang đường nhất ngay lúc mà chúng ta đã dự định bỏ cuộc. Đừng để thất bại nhỏ khiến bạn đánh mất mục tiêu lớn hơn. 5. Hỏi người khác xem họ nghĩ gì về con người của bạn. Một khi bạn đã đặt nhiều câu hỏi khác về bản thân, hãy gặp một vài người thân thiết và hỏi cách nghĩ của họ về bạn. Đánh giá của họ có thể là danh sách các tính cách hay thí dụ về thời điểm cụ thể mà theo ý kiến của họ, nó đã tóm tắt sơ lược về con người của bạn. Sau khi đã hỏi ý kiến của một số người thân hay bạn bè, hãy suy nghĩ về câu trả lời của họ. Họ mô tả bạn là người ra sao? Bạn ngạc nhiên với các đánh giá đó? Bạn có thất vọng không? Những cách hiểu này phù hợp với con người bạn muốn trở thành hay cách bạn nhìn nhận bản thân? Nếu đánh giá cao ý kiến của người khác, bạn có thể tự hỏi mình cần làm gì để hài hòa hơn với cách nhìn của họ và của chính bạn. Có lẽ bạn có cái nhìn sai lệch về chính mình và cần đánh giá lại hành động. Nguồn: Sưu tầm và tổng hợp theo wikihow.vn
- Cách bạn kết nối với người khác
Xem xét cách bạn kết nối với người khác 1. Tìm hiểu liệu bạn là người hướng nội hay hướng ngoại. Nếu bạn đã làm bài đánh giá tính cách trực tuyến, một trong những yếu tố có thể được đánh giá là bạn là người hướng nội hay hướng ngoại. Đây là những thuật ngữ được dùng bởi Carl Jung để mô tả nguồn gốc bạn nhận được năng lượng trong cuộc sống - từ thế giới bên trong hoặc bên ngoài. Hướng nội mô tả một người nhận năng lượng từ việc xem xét thế giới nội tâm của suy nghĩ, ý tưởng, ký ức và phản ứng. Những người này thích sự cô đơn và có thể thích dành thời gian với một hay hai người có cùng kết nối. Có thể họ trầm ngâm hoặc kín đáo. Hướng ngoại mô tả một người nhận năng lượng từ việc tương tác với thế giới bên ngoài. Họ thích tham gia vào nhiều hoạt động và gắn kết với tất cả kiểu người. Họ hào hứng khi ở cạnh người khác. Họ có thể hành động trước khi nghĩ kỹ về quyết định. Các giải thích phổ biến mô tả người hướng nội là nhút nhát và lãnh đạm, trong khi người hướng ngoại được cho là gần gũi và cởi mở. Những giải thích này không chính xác vì hầu hết các nhà nghiên cứu đã hiểu rằng những đặc điểm này chỉ đại diện một phần cho sự đa dạng tính cách. Không ai 100% là hướng nội hay hướng ngoại, họ chỉ có xu hướng thiên về một bên này hoặc một bên khác trong một số trường hợp nhất định. 2. Lựa chọn bạn muốn là một người bạn như thế nào. Khám phá con người của bạn cũng bao gồm hiểu được mong đợi, cảm giác, và hành động của bạn liên quan đến tình bạn. Suy nghĩ về tình bạn trong quá khứ. Bạn thích trò chuyện với bạn bè mỗi ngày hay rất hiếm khi nói chuyện với nhau? Bạn thường xuyên tổ chức gặp mặt hay bạn chỉ là người được mời? Bạn coi trọng dành thời gian cho bạn bè? Bạn chia sẻ điều riêng tư về bản thân với bạn bè hay bạn rất thận trọng khi chia sẻ? Bạn nâng đỡ/khuyến khích bạn bè khi họ chán nãn? Bạn bỏ hết mọi thứ khi bạn bè cần? Bạn đặt yêu cầu hợp lý dành cho tình bạn (như: không mong đợi bạn bè luôn ở có mặt hay chỉ làm bạn với bạn)? Một khi đã hỏi bản thân những câu này, quyết định liệu bạn có hài lòng với kiểu làm bạn của mình hay không. Nếu không, hãy nói chuyện với người bạn thân nhất và xem họ có lời khuyên để bạn có thể làm một người bạn tốt hơn trong thời gian tới. 3. Đánh giá những người xung quanh. Người ta nói rằng bạn là “mức trung bình” của 5 người thân với bạn nhất. Quan niệm này được dựa trên quy luật trung bình: kết quả của một sự việc nào đó sẽ dựa trên mức trung bình của tất cả các kết quả có thể. Quy luật này cũng được áp dụng vào mối quan hệ. Người mà bạn dành hầu hết thời gian sẽ ảnh hưởng mạnh mẽ tới bạn - cho dù bạn muốn hay không. Xem xét kỹ mối quan hệ thân thiết nhất của bạn, vì những người này cũng sẽ định nghĩa bạn là ai. Tất nhiên, bạn là chính bạn, bạn có thể tự quyết định và đưa ra kết luận riêng. Tuy nhiên, những người xung quanh ảnh hưởng cuộc sống của bạn theo một cách tinh vi. Có thể họ sẽ giới thiệu với bạn món ăn mới, thời trang, sách, và âm nhạc. Giới thiệu việc làm cho bạn. Ra ngoài khuya để tham gia bữa tiệc với bạn. Khóc trên vai bạn sau khi chia tay. Bạn có thấy một vài nét của bản thân đều bắt nguồn từ những người gần gũi bạn nhất không? Bạn có hạnh phúc với những đặc điểm mà bạn chịu ảnh hưởng từ người khác? Đơn giản là nếu bạn ở cạnh người tích cực, đầy hy vọng, bạn sẽ có cảm giác và hành động tương tự. Nếu ở cạnh người tiêu cực, xấu tính, những thái độ này có thể khiến cuộc sống chán nản. Nếu muốn biết bạn là ai, hãy nhìn xung quanh để tìm câu trả lời. 4. Nghĩ về điều bạn làm khi ở một mình. Những gì bạn làm với người khác sẽ tiết lộ nhiều về bạn, song điều bạn làm khi ở một mình cũng thế. Thông thường, chúng ta chịu ảnh hưởng mạnh mẽ từ các nhóm xã hội để suy nghĩ, hành động, và cảm nhận theo cách nào đó. Tuy nhiên, khi hoàn toàn một mình, chúng ta gần gũi với bản chất của mình - hầu như không bị ảnh hưởng từ xã hội. Khi ở một mình, bạn dành thời gian như thế nào? Bạn không vui khi ở một mình? Bạn hài lòng? Bạn đọc sách trong yên lặng? Bạn chơi nhạc lớn và nhảy múa trước gương? Bạn mơ về những giấc mơ hoang đường? Nghĩ về những hoạt động đó và tìm hiểu chúng nói lên điều gì về bạn LỜI KHUYÊN Dành vài ngày hay vài tuần tìm hiểu đầy đủ mỗi bài tập khám phá bản thân để có thể xác định được con người thật của bạn. Đừng thực hiện tất cả bài tập cùng một lúc. Chấp nhận con người của bạn, bất kể người khác nói gì. Chỉ có bạn mới quyết định bạn là ai! NHỮNG THỨ BẠN CẦN Một cuốn sổ tay/nhật ký và bút. Nguồn: Sưu tầm và tổng hợp theo wikihow.vn
- Nhận diện niềm tin tiêu cực
Theo mô hình Cây Giá trị được UNESCO đề xuất, thái độ quyết định suy nghĩ và cảm xúc, đến lượt mình, suy nghĩ và cảm xúc quyết định hành động và kết quả, nói một cách đơn giản: gieo thái độ nào gặt kết quả nấy. Chất liệu cơ bản để hình thành nên thái độ là niềm tin, ta thường nói về niềm tin tích cực và niềm tin tiêu cực. Danh sách những niềm tin tiêu cực được liệt kê trong bài viết này: Phần 1: http://thamvantamlygiangvu.vn/niem-tin-cot-loi-ky-1-.html Phần 2: http://thamvantamlygiangvu.vn/niem-tin-cot-loi-ky-2-.html Nhưng cần hiểu rằng, niềm tin bắt nguồn từ khung nhận thức. Người ta chia khung nhận thức thành 2 loại: Khung nhận thức phát triển và khung nhận thức cố định (Growth mindset và Fixed mindset), bạn có thể tìm thấy rất nhiều tài liệu giới thiệu về điều này, ví dụ: https://tamly.blog/tu-duy-nao-giup-ban-thanh-cong/ Cái khó không nằm ở chỗ bạn có hiểu được những điều nói đến ở trên hay không, mà là tự mình nhận diện về xu hướng nhận thức của mình. Để giúp bạn tự nhận diện về hệ thống niềm tin - khung nhận thức của bản thân, thầy Frederic Labarthe có một gợi ý như sau: "Khi bạn quan sát những sự kiện trong đời bạn hoặc người đời và câu chuyện của họ, bạn có những phản ứng. Hãy quan sát những phản ứng đó và cách bạn phản hồi lại những sự việc này: bạn cảm thấy như thế nào về chúng, và những cảm xúc đó tiết lộ điều gì về những ý nghĩa bạn đặt ra cho chúng – bạn “nghĩ gì” về chúng". Đây là một con đường dài, đòi hỏi ở bạn sự kiên nhẫn với chính mình. Nhưng con đường nào, dù ngắn hay dài, đều bắt đầu từ một bước chân, hãy cứ bắt đầu rồi bạn sẽ thấy con đường tự hé lộ ra cho bạn. Ảnh: Katrina, trên trang Unsplash Nguồn bài viết: #LifeArtVietnam #Cam_xuc_va_tuong_tac_xa_hoi
- Thay vì lo lắng, hãy lập kế hoạch và hành động
Não được chuẩn bị sẵn cho sự lo lắng, vỏ não trước, phần chịu trách nhiệm cho việc ra quyết định, giải quyết vấn đề, lập kế hoạch thì cũng chính là nơi sản sinh ra lo lắng. Sự khác biệt giữa lập kế hoạch và lo lắng là liều lượng và loại cảm xúc nào tham gia vào quá trình đó cũng như sự định hướng của cá nhân (self-oriented). Lo lắng mang theo nhiều cảm xúc tiêu cực hơn. Nếu bạn đang lo lắng về một ai đó, một điều gì đó, việc thiết thực nên làm để giúp xoa dịu não là lập kế hoạch. Cách lập kế hoạch đơn giản nhất là: Bước 1: Viết hoặc vẽ ra điều làm bạn đang bận tâm suy nghĩ, Bước 2: Nhìn vào những gì vừa tạo ra, viết những việc bạn có thể thực hiện, hoặc tác động, trong khả năng của mình. Bước 3: Sắp xếp những việc đó theo trình tự thời gian hoặc từ dễ đến khó, Bước 4: Chọn những việc cần làm trước hoặc dễ nhất để bắt đầu. Thành công hoặc kết quả ban đầu, dù nhỏ thôi, cũng sẽ tiếp thêm năng lượng và sự lạc quan cho bạn ngay lập tức. Vì sao lập kế hoạch lại giúp não được xoa dịu? Bản chất của việc lập kế hoạch là bạn hướng tâm trí của mình vào GIẢI PHÁP, chứ không phải hướng vào điều làm cho bạn lo lắng. Khi tập trung vào giải pháp, bạn cảm thấy mọi việc đang trong tầm kiểm soát, hoặc ít nhất cũng giúp bạn nhận ra điều gì bạn có thể làm và điều gì bạn không thể, nhờ đó khả năng chấp nhận sự thật sẽ tăng lên. Chúc bạn thành công! Nguồn bài viết: #LifeArtVietnam #Cam_xuc_va_tuong_tac_xa_hoi
- Nắm giữ và buông tay
Một bài tập về nhận thức và phát triển bản thân. Trông khủng khiếp thế thôi nhưng bắt đầu lại cực kỳ đơn giản bạn nhé: CHUẨN BỊ: Giấy, bút chì, bút viết, và bất cứ loại màu nào bạn có (không có cũng chẳng sao). THỰC HIỆN: Bước 1: Đặt từng bàn tay lên giấy, dùng bút chì vẽ theo viền bên ngoài của bàn tay. Bước 2: - Phiên bản 1: Với tay trái, hãy viết lên đó tất cả những điều bạn KHÔNG muốn có trong cuộc đời của mình nữa. Với tay phải, hãy viết lên đó tất cả những điều bạn MUỐN hiện diện trong cuộc đời mình. Đó có thể là một công việc, một nơi chốn, tên của một người, hoặc những cảm xúc nào đó. - Phiên bản 2: Viết về quá khứ của bạn lên tay trái, và tương lai lên tay phải. Bước 3: Trang trí 2 bàn tay theo bất kỳ cách nào bạn muốn để làm nổi bật các từ khóa và những hình ảnh mang tính biểu tượng. Ảnh: michellemorganart.com Michelle Morganart tự giới thiệu mình là một nghệ sĩ thị giác liên ngành, một người điên cuồng làm đồ thủ công, một người mẹ lắm chiêu, sáng tạo, và một người cổ súy sức khỏe tinh thần. Nguồn bài viết: #LifeArtVietnam #Cam_xuc_va_tuong_tac_xa_hoi #SELVietnam
- Sứ mệnh nghề nghiệp & sứ mệnh của tôi
Chúng ta ai cũng biết nghề nghiệp ra đời là do nhu cầu của con người. Vì vậy mỗi nghề có một công việc khác nhau phục vụ cho xã hội con người. Những công việc khác nhau đó chính là sứ mệnh của mỗi nghề do xã hội phân công. Khi con em chúng ta chọn một nghề, làm một nghề, tức là chọn gánh vác một sứ mệnh để phục vụ một nhu cầu nào đó của xã hội con người. Nếu con em chúng ta chọn nghề công an, tức là chúng nguyện cống hiến thời gian, sức lực và trí tuệ của mình để thực hiện sứ mệnh của nghề công an là giữ gìn trật tự trị an của xã hội, giải quyết nhu cầu được sống an ninh của người dân. Nếu chúng chọn nghề nông dân, tức là chúng nguyện cống hiến thời gian, sức lực và trí tuệ của mình cho sứ mệnh của nghề nông là tạo ra lương thực, thực phẩm hay nguyên liệu gia công cho một số ngành nghề khác,...để giải quyết nhu cầu an toàn sinh học của (ăn uống,...) của con người. (Xin đọc thêm về thuyết nhu cầu con người của Maslow). Chúng ta thấy có học thì sẽ có nghề nhưng có nghề chưa chắc đã có sự nghiệp nếu bạn không hoàn thành được sứ mệnh của nghề, nếu bạn không gắn bó với nghề được lâu dài. Lúc này cuộc sống sẽ của bạn và gia đình bạn dễ long đong lận đận. Chỉ những ai chọn được nghề phù hợp với mình, coi sứ mệnh của nghề là sứ mệnh của chính mình, tận tâm cống hiến toàn bộ thời gian, sức lực và trí tuệ của mình cho nghề và hoàn thành xuất sắc sứ mệnh của nghề, mới có thu nhập tương xứng, mới có cuộc sống tương lai an toàn, phát triển bền vững. Chọn cho mình một nghề là chọn cho mình một sứ mệnh để mình cống hiến tài - đức - sức và thời gian cho xã hội trong suốt hành trình 30 năm, 50 năm của cuộc đời. Xin hãy thận trọng để cuộc đời của mình không trôi qua một cách vô vị! Nguồn: GV Thuý Gene Vân Da nhóm DHTC
- Chọn trường trước hay chọn nghề trước?
Lan Anh "không phải dạng vừa đâu" vì thi được học bổng chính phủ Úc Australia Awards Scholarship hỗ trợ 100% học phí. Lan Anh băn khoăn không biết có nên theo học không vì đây là học bổng nghiên cứu khoa học trong khi bạn có khuynh hướng thích thực hành và ứng dụng hơn! Bạn chia sẻ là rất nhiều người khuyên bạn nên theo học vì đấy là một cơ hội không dễ có được. Du học vừa có danh tiếng vừa lại tiết kiệm được tiền học phí bạc tỉ cho bố mẹ. Bố mẹ bảo chỉ cần nỗ lực học là được. Theo các bạn Lan Anh có làm như vậy không? Tại sao? Hầu hết các phụ huynh và các bạn trẻ đều nghĩ chỉ có du học hay học đại học mới có tương lai tươi sáng, nên chỉ tập trung lựa chọn và cố gắng thi đỗ vào một trường đại học, cao đẳng nào đó ở trong và ngoài nước. Đỗ đại học hay du học đã trở thành mục tiêu, là áp lực lớn cho không ít bạn trẻ, cho cả phụ huynh và giáo viên. Thực tế thì sao? Không ít bạn du học về, học đại học xong vẫn có thể thất nghiệp hoặc đi làm với mức lương khởi điểm 6-7 triệu, thậm chí làm công chức nhà nước thì mức lương còn thấp hơn! Hiện tại Việt Nam có khoảng 24.300 tiến sĩ, họ đang làm gì? Có bao nhiêu người có cống hiến xứng tầm với những mảnh bằng họ có được? Đó phải chăng là hậu quả của việc chưa quan tâm đúng mức đến nghề nghiệp trước khi còng lưng còng cổ để thi đỗ và đi học nghề tại các trường đại học. Ngược lại, chỉ học hết lớp 7 nhưng nông dân Phạm Văn Hát, sinh năm 1972, ở thôn Kim Đôi, xã Ngọc Kỳ, huyện Tứ Kỳ (Hải Dương) được mọi người nể phục bởi đã tự mày mò chế tạo ra nhiều máy móc có hiệu quả thực tế trong sản xuất nông nghiệp. Những chiếc máy “Robot đặt hạt”, máy cày hai lưỡi, máy phun thuốc sâu, máy làm luống, máy thu hoạch rau húng, lò sấy điện nông sản kiểu mới, máy thái cá, máy rửa thịt tự động… không chỉ giúp người nông dân trong nước nâng cao hiệu suất lao động mà còn xuất khẩu đi nhiều nước trên thế giới. Không tìm được nghề phù hợp, không làm được việc phù hợp thì không dễ hoàn thành tốt công việc, không dễ có niềm vui, hạnh phúc, không dễ sáng tạo với nghề, và càng không dễ có THU NHẬP CAO CHÍNH ĐÁNG. Bằng cấp chỉ cần khi đi tuyển dụng, niềm vui khám phá, sáng tạo và thu nhập cao thấp như thế nào lại hoàn toàn phụ thuộc vào sự phù hợp của người lao động với nghề họ đã chọn. Bởi không chủ động, thiếu kiên trì, ngại vượt khó... là kẻ thù của sự khám phá, sự sáng tạo nên sao có thể có những cống hiến cho nghề nghiệp, cho xã hội các bạn nhỉ! Con em chúng ta phải tìm được sứ mệnh nghề nghiệp của bản thân, rồi mới căn cứ vào khả năng học tập, điều kiện hoàn cảnh của gia đình để lựa chọn hệ đào tạo, trường đào tạo nghề phù hợp đúng không các bạn? Nguồn: GV Thuý Gene Vân Da nhóm DHTC
- Chọn Nghề Hay Để Nghề Chọn Bạn: Câu Chuyện Thất Bại Khi Thiếu Hiểu Biết Về Nghề Nghiệp
PGS Trần Văn Tớp - Hiệu phó Đại học Bách khoa Hà Nội cho biết, 700 - 800 sinh viên bị nhà trường buộc thôi học mỗi năm do kết quả học tập kém. Phía trường ĐH Nông Lâm TP HCM cũng cho hay, năm 2016, lãnh đạo trường đã phải ký một lúc 946 quyết định buộc thôi học. Hiện nay, bình quân mỗi năm nhà trường có khoảng 600 sinh viên bị cảnh cáo học vụ, dẫn đến bị buộc thôi học (cả tự nguyện và bắt buộc). Nhiều trường đại học khác cũng rơi vào nghịch cảnh tương tự! Có rất nhiều lý do dẫn đến việc các sinh viên bỏ học giữa chừng và trong nhiều lý do đó chủ yếu là các em chọn sai ngành nghề, dẫn đến không thích học, học không nổi,… Trong số gần năm trăm ngàn người lao động đủ các trình độ thất nghiệp hiện nay, không phải tất cả đều không có năng lực làm việc, hoặc không xin được việc làm. Phần lớn họ thất nghiệp là do bản thân chọn nghề mà không hiểu rõ ràng về nghề với các đặc điểm tính chất và yêu cầu của nghề. Họ chỉ chọn nghề theo cảm tính, theo chủ quan vì vậy mới có những câu chuyện buồn sau. Bạn Dũng rất thích có nhiều tiền nên học phổ thông xong vội đi kinh doanh để trở thành doanh nhân giầu có như bố bạn ấy. Dũng đã rất nỗ lực nhưng không hiểu sao thương vụ nào làm ăn Dũng cũng thua lỗ, vì vậy, số vốn một tỉ ông bố đại gia của bạn cho khi lập nghiệp đã không cánh mà bay! Bố bạn lại cho thêm một tỉ nữa để làm lại, nhưng số phận của số vốn đó cũng vẫn vậy! Trắng tay! bạn giờ đây làm lái xe grap và hài lòng với công việc của mình! Bạn Tuấn thích làm công an giống bố, thi đỗ vào đại học an ninh, nhưng đi làm không được 2 năm bạn đã bị đuổi khỏi ngành và tham gia vào đội quân thất nghiệp. Tại sao Dũng và Tuấn đã chọn nghề mình yêu thích mà không tồn tại được với nghề? Phải chăng chính là vì họ không đáp ứng được yêu cầu của nghề về nhiều mặt? Một doanh nhân muốn thành đạt thì ngoài có vốn bạn còn cần có kiến thức và quan hệ! Dũng có thể có vốn, có quan hệ của bố để lại, nhưng thiếu kiến thức, thiếu kĩ năng, thậm chí có thể còn thiếu cả phẩm chất của một doanh nhân là phải có mục tiêu rõ ràng, chịu áp lực cao, giỏi tính toán, giỏi giao tiếp,…nên đã không đáp ứng được yêu cầu của nghề kinh doanh. Tuấn tuy đã tốt nghiệp đại học an ninh nhưng phải chăng Tuấn thiếu bản lĩnh, thiếu kĩ năng quản lý cảm xúc, vô nguyên tắc,… nên không đáp ứng được yêu cầu khắt khe của nghề công an? Vì vậy cả hai bạn đã không thể tồn tại được với nghề đã chọn. Nguyên nhân của việc đã chọn nghề mình yêu thích, mà lại tự ý bỏ học, bỏ việc hoặc bị đuổi học, đuổi việc là gì? Chính là do chúng ta thường nhầm lẫn rằng mình có toàn quyền lựa chọn ngành nghề theo ý mình, nhưng thực tế, ngành nghề với sứ mệnh mà xã hội ủy thác cũng có quyền chọn lựa người lao động thông qua các yêu cầu về sức khỏe, kiến thức, kĩ năng, thái độ làm việc,…. Nếu chúng ta không quan tâm tới yêu cầu của nghề đối với người lao động khi chọn nghề thì sự may mắn chỉ đến với một số ít người, còn phần đa là khi đi học hay đi làm chúng ta sẽ phải trả giá cho sự chủ quan của mình. Lúc đó tất sẽ rơi vào tình trạng chán nản, mệt mỏi rồi bỏ học, bỏ nghề hoặc bị cho thôi học, thôi việc để gia nhập đội quân thất nghiệp, khiến cuộc sống cảu bản thân trở nên bấp bênh, chấp chới. Bạn chọn nghề, nghề cũng chọn bạn. Cả hai chọn lẫn nhau. https://www.youtube.com/watch… Nguồn: GV Thuý Gene Vân Da nhóm DHTC
- Tại sao hay chọn nhầm nghề?
Ca sĩ Uyên Linh học tại Học viện Ngoại giao Việt Nam nhưng đã trở thành ca sĩ kiêm nhà sản xuất âm nhạc; Đinh Tiến Dũng - GS Cù Trọng Xoay tuy tốt nghiệp Trường Đại học Nông nghiệp Hà Nội, nhưng nay đã trở thành Giám đốc Sáng tạo (Creative Director) cho truyền hình FPT, thuộc FPT Telecom,...Tại sao vậy? Phải chăng họ là nạn nhân của việc chọn nhầm nghề? Xung quanh chúng ta có không ít người đã và đang chọn nhầm nghề dù không ai muốn điều đó xảy ra. Tôi rất buồn khi có những người cho rằng mình phải làm qua 3-7 nghề thì mới chọn được nghề phù hợp! Ai cho chúng ta tuổi thanh xuân dài mãi? ai cho chúng ta tiền bạc dồi dào để dạo chơi trong cuộc đời ? Cái giá của việc chọn sai nghề không hề rẻ. Nhẹ nhàng là mất thời gian, sức khỏe và tiền bạc. Nặng nề có thể mất tự tin, mất gia đình, mất hạnh phúc! Tại sao cứ phải sai lầm, thất bại rồi mới sửa chữa trong khi chúng ta có thể tận dụng những thành tựu khoa học của thời đại để chọn đúng ngành nghề ngay từ đầu? Có rất nhiều yếu tố ảnh hưởng tới việc chọn nghề, nếu bạn không biết rõ điều đó thì việc chọn nhầm nghề thật dễ hiểu! Chúng ta thường chọn nghề do tác động của môi trường, điều kiện xã hội. Như chọn nghề HOT vì ra trường dễ xin việc, thu nhập cao,...nhưng tiếc rằng nghề HOT thì cũng chỉ kéo dài được 5-10 cùng lắm là 15 năm thì sẽ hết HOT. Vì vậy mà đã có những lúc ngành CNTT hay tài chính ngân hàng khủng hoảng thừa lao động, dẫn đến biết bao sinh viên ra trường thất nghiệp, lao đao. Những người đã và đang làm việc trong nghề nhưng không thực sự phù hợp với nghề lúc đó cũng sẽ bị đào thải! Chúng ta thường khuyên con em chọn nghề theo nghề nghiệp của cha mẹ để được đi trên con đường trải thảm đỏ sau khi ra trường. Nhưng kinh nghiệm, uy danh, tiền bạc của bố mẹ tạo ra cũng chỉ giúp bạn trong dăm mười năm đầu. Về sau nếu bạn không có thực lực thì bạn cũng sẽ không tồn tại tử tế với nghề được. Chúng ta cũng thường chọn nghề do tác động của môi trường, điều kiện tự nhiên. Tôi ở thành phố thì các ngành nghề dịch vụ phát triển nên tôi chọn nghề đó để được gần nhà; tôi ở nông thôn nên chọn học nông nghiệp vì tôi quen với cỏ cây, hoa lá,...vì vậy mới có anh chàng Cù Trọng Xoay - Đinh Tiến Dũng tuy theo học và tốt nghiệp Khóa 44 ngành Cây trồng trường Trường Đại học Nông nghiệp Hà Nội, đã trở thành Giám đốc Sáng tạo cho truyền hình FPT hôm nay. Chúng ta cũng có nhiều người chọn nghề do ảnh hưởng của tâm sinh lý lứa tuổi. Tuổi 16-17 chưa hiểu rõ nghề là gì? vai trò của nghề đối với cuộc sống của mình và gia đình ra sao, nên có thể vì sĩ diện mà chọn nghề cho oách, cho sang,... Thật may cho ai hiểu rõ những đặc điểm mạnh, yếu trong bẩm sinh di truyền của bản thân, lựa chọn đúng nghề Xã hội cần + Mình yêu thích + Mình có khả năng nổi trội, thì mới chọn được đúng nghề phù hợp với bản thân và sớm ỔN ĐỊNH NGHỀ NGHIỆP, có cuộc sống an toàn và phát triển bền vững. Để tránh chọn nhầm nghề bạn sẽ chọn nghề dựa trên yếu tố nào là chính? Nội lực hay ngoại lực? Tại sao? Nguồn: GV Thuý Gene Vân Da nhóm DHTC















