SEARCH RESULTS
Tìm thấy 288 kết quả với một nội dung tìm kiếm trống
- Lời Khen Cho Trẻ: Tác Động Của Việc Khen Ngợi Đúng Cách Đến Sự Phát Triển
CÂU CHUYỆN VỀ LỜI XIN LỖI... "Có một vị học giả đến làm phỏng vấn ở Mỹ từng trải qua một câu chuyện như này: Cuối tuần, cô đến nhà một vị giáo sư làm khách. Vừa đến cửa cô nhìn thấy cô con gái nhỏ 5 tuổi của vị giáo sư. Cô bé có mái tóc màu vàng óng, đôi mắt xanh tuyệt đẹp, không kiềm lòng được cô khen em bé xinh đẹp quá. Khi cô mang quá ra tặng cho cô bé, cô bé mỉm cười cảm ơn. Lúc đó, cô ấy khen: “Cháu xinh quá, đúng là rất đáng yêu!” Cách khen như vậy ở Trung Quốc là rất bình thường, nhưng, vị giáo sư Bắc Mỹ kia lại không vừa ý. Sau khi cô bé vào phòng, vị giáo sư trầm lặng lại, nói với học giả kia: “Cô vừa làm tổn thương con gái tôi, cô nên xin lỗi con bé!” Học giả kia rất ngạc nhiên, nói: “Tôi chỉ khen con gái ngài mà thôi, không hề có ý làm tổn thương cháu!” nhưng vị giáo sư một mực lắc đầu nói: “Cô khen bé vì xinh đẹp. Nhưng chuyện “xinh đẹp” không phải là công sức của bé, đây là gen di truyền từ bố mẹ, không liên quan gì đến cá nhân bé. Nhưng bé vẫn còn nhỏ chưa phân biệt được, sẽ cho rằng đây là năng lực của bé. Hơn nữa một khi bé cho rằng xinh đẹp là thứ đáng để khoe khoang, bé sẽ coi thường những bạn nhỏ có khuôn mặt bình thường hoặc xấu hơn bé. Việc này sẽ ảnh hưởng xấu đến cháu.” “Thật ra, cô có thể khen bé cười xinh và lễ phép, đó là kết quả của sự nỗ lực của bé. Vì vậy…” vị giáo sư kia nhún vai nói “…xin hãy xin lỗi bé vì lời khen vừa rồi.” Vị học giả kia chỉ có thể chính thức xin lỗi cô bé, đồng thời khen cô bé lễ phép và đã mỉm cười với mình. --- Trải qua việc này, vị học giả mới hiểu ra một điều: khi khen trẻ con nên khen sự cố gắng và lễ phép của trẻ, chứ không phải khen trẻ thông minh hoặc xinh đẹp. Bởi vì thông minh và xinh đẹp là ưu thế trời cho, chứ không phải điều đáng để khoe khoang, nhưng sự chăm chỉ nỗ lực lại khác, nó là phẩm chất đáng quý ảnh hướng đến cả cuộc đời trẻ sau này. Vì vậy, các bậc phụ huynh khi khen con, đừng quên 3 nguyên tắc sau: 1. Khen cụ thể không khen chung chung: “Giỏi quá!” đây là cách khen thường gặp nhất của người lớn với trẻ con. Trong mắt các bậc phụ huynh, mỗi bước trưởng thành của con đều đáng mừng, đáng khen – bé biết cười, bé biết lật người, bé biết bò, bé biết nói…chính trong lúc vui vẻ đó, bố mẹ quen khen bé “giỏi quá!” “tuyệt lắm!” thậm chí cả đến câu cảm thán “Oa! A!” cũng đầy sự tán thưởng. Khen trẻ một cách qua loa như vậy, ví dụ như giỏi lắm, sẽ khiến trẻ thấy khó hiểu. Có lẽ trẻ chỉ bê một mâm cơm nhưng mẹ lại vui mừng quá mức khen bé “Ngoan quá, con giỏi lắm!” , không bằng hãy nói với con “Cảm ơn con giúp mẹ bê cơm nhé, mẹ rất vui!”. Cách khen ngơi cụ thể như vậy trẻ sẽ dễ tiếp nhận hơn, hiểu được sau này nên làm như vậy, hiểu sau này nên cố gắng như nào. 2. Khen sự nỗ lực không khen thông minh “Thông minh quá!” – lại là một cách phụ huynh hay dùng để khen con. Mỗi bước tiến bộ của trẻ đều được định nghĩa bằng từ “thông minh”, kết quả chỉ có thể khiến trẻ cho rằng thành tích tốt tương qua với thông minh, một mặt khiến trẻ trở nên “tự phụ” chứ không phải “tự tin”, mặt khác, khi phải đối mặt với thách thức trẻ sẽ chọn cách trốn trách, bởi không muốn xuất hiện kết quả không tương quan với sự thông minh. Một nhóm nghiên cứu của Mỹ từng cho một nhóm trẻ lớp mầm non làm một vài câu hỏi khó, sau đó, nói với một nửa số trẻ: “Con trả lời đúng 8 câu, các con thông minh quá!” nói với một nửa còn lại: “Con trả lời đúng 8 câu, các con rất chăm chỉ!” Sau đó giao cho trẻ lựa chọn hai loại nhiệm vụ: một là có thể làm sai nhưng sẽ học thêm được điều mới, hai là nếu nắm chắc sẽ làm rất tốt. Kết quả, 2/3 số trẻ được khen thông minh chọn nhiệm vụ dễ hơn, 90% trẻ được khen chăm chỉ lựa chọn nhiệm vụ có tính thách thức cụ thể. 3. Khen việc thật không khen tính cách “Ngoan quá!” là cách “khen tính cách” điển hình, phụ huynh vô tình biến câu nói đó thành câu cửa miệng. Nhưng “ngoan” là một khái niệm rất mơ hồ, nếu trẻ thường xuyên được khen quá mức, ngược lại sẽ là áp lực đối với con. Người lớn cũng vậy, khi lãnh đạo thường xuyên khen, lúc mới đầu còn gật gù đắc ý, nhưng dần dần sẽ cảm thấy áp lực, thậm chí không muốn làm quá hoàn hảo để tìm cơ hội xả hơi. Nếu như phụ huynh thường khen con quá lời, trẻ cũng sẽ có áp lực, cảm thấy bản thân không xứng. Trẻ sẽ làm sao? Chính là khi bạn vừa khen trẻ xong, trẻ gây ra chuyện khiến bạn đau đầu, để thể hiện “sự thật.
- Tư Duy Hình Ảnh: Cách Sử Dụng Hình Ảnh Hiệu Quả trong Giảng Dạy và Giao Tiếp
Chắc hẳn bạn sẽ rất ngạc nhiên khi đọc tiêu đề bài viết này nhưng mình sẽ giúp bạn nhận thấy điều này rất gần gũi. Bạn đã nhìn thấy những biển báo giao thông ở trên đường, những biểu tượng cảm xúc trên face… Khi nhìn những hình ảnh này bạn đều “dịch xuôi” được nội dung ẩn chứa trong đó. Đây chính là lối tư duy thông thường mà chúng ta vẫn bắt gặp trong cuộc sống. Song đã bao giờ bạn “dịch ngược” từ NGÔN NGỮ VIẾT sang HÌNH ẢNH chưa? Có thể bạn đã tham dự buổi chia sẻ “Thế nào là Slide?” của fanpage Thiết kế Powerpoint và được thực hành một vài nội dung. Hôm nay mình xin chia sẻ với các bạn một vài điều đơn giản nhé! - Ở mức độ trung bình, bạn hãy tìm những hình ảnh mang nhiều ý nghĩa cho bài giảng của mình, không nhất thiết đó phải là hình ảnh trên Powerpoint, chỉ cần một hình ảnh được vẽ nhanh trên bảng hay được in sẵn. Việc này sẽ khiến bạn có thói quen dùng các phương tiện trực quan một cách hợp lý. - Ở mức độ khá, bạn có thể chủ động tạo ra các hình ảnh bằng các phần mềm chỉnh sửa song việc này đòi hỏi về kỹ thuật và yêu cầu sự sáng tạo của bạn. - Ở cấp độ cao hơn một chút, bạn chuyển yêu cầu tạo ra hình ảnh từ ngôn ngữ cho học sinh. Đây cũng chính là các bước mình tiến hành khi rèn cho học sinh kỹ năng TƯ DUY HÌNH ẢNH này. Bạn hãy xem các hình ảnh dưới đây nhé! MỘT BỨC ẢNH BẰNG MỘT NGHÌN TỪ mà! Nội dung: Phản ứng của dung dịch đất Là chỉ tính chua, kiềm hay trung tính của đất. Phản ứng của dung dịch đất được đánh giá bằng thang pH. Đất có pH từ 3 đến 9. Nếu pH từ 6,5 đến 7,5 đất có phản ứng trung tính, nhỏ hơn 6,5 đất có phản ứng chua, lớn hơn 7,5 đất có phản ứng kiềm Lưu ý: 1. Dòng thứ nhất là tư duy của mình 2. Dòng thứ hai là của các học sinh ban D 3. Dòng thứ ba là của các học sinh ban A 4. Dòng thứ tư là của một người có thói quen tư duy hình ảnh (người dạy mình bản đồ tư duy) BẠN CÓ NHẬN RA BÀI HỌC NÀO TRONG CÁC KHÓA HỌC CỦA CÔ Trần Khánh Ngọc KHÔNG Ạ? Nguồn: Sandy Do
- [Video] Khám Phá Sự Khác Biệt Giữa Kỹ Năng và Năng Lực: Con Đường Đến Thành Công Thực Sự
Trong cuộc sống và công việc, chúng ta thường nghe về hai khái niệm "kỹ năng" và "năng lực". Nhiều người có thể nhầm lẫn giữa hai thuật ngữ này, cho rằng chúng là một. Tuy nhiên, việc hiểu rõ sự khác biệt giữa kỹ năng và năng lực là điều quan trọng để không chỉ phát triển bản thân mà còn thành công trong công việc. Vậy, kỹ năng và năng lực khác nhau ở đâu? Và làm thế nào để chuyển hóa từ kỹ năng thành năng lực?
- [Video] Hệ quả của việc dán nhãn và sức mạnh của sự mô tả khách quan trong giao tiếp với trẻ
Trong quá trình nuôi dạy trẻ, nhiều phụ huynh thường mắc phải một thói quen khó bỏ: dán nhãn cho con cái. Điều này không chỉ phổ biến mà còn mang lại những hậu quả không ngờ đến. Chúng ta thường dán nhãn các hành vi của con mà không nhận ra rằng, việc lặp lại những lời nói tiêu cực sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến sự phát triển nhận thức và niềm tin của trẻ.
- Hành Trình 15 Năm Gắn Bó Với Nghề Giáo Dục Tại Vùng Núi Xa Xôi
Cách đây 20 năm khi chuẩn bị làm hồ sơ thi đại học Cô Bé mạnh dạn nói với mấy đứa bạn “Tớ là không ưa ngành Sư phạm đâu, tớ thấy các Thầy Cô suốt ngày căng thẳng, vất vả với tụi trẻ con quá”. Nói vậy thôi nhưng lúc làm hồ sơ thi đại học vẫn làm 2 bộ : có một trường chính ý định sẽ vào học còn một khối phụ thi chơi chơi đua theo sự rủ rê của bạn bè là Sư phạm (vì nhóm 6 đứa thì có 5 đứa thi sư phạm). Thế mà không biết trời xui đất khiến sao, năm ấy cái ngành mà Cô Bé chọn lại bị thiếu 0,25 điểm; Còn cái trường mà nghĩ là đi thi cùng đám bạn cho vui lại đậu trong khi 5 đứa bạn lại rớt hết. Trong suốt 4 năm học đại học cũng nhiều lần ý định thi lại nhưng không thành. Vào năm thứ 3 khi học về các phương pháp dạy học, sau buổi thực hành Thầy dạy ngôn ngữ mới nói với Cô Bé “Thầy thấy em có năng khiếu sư phạm đó”. Tự nhiên con bé nó bừng tĩnh luôn, mừng hết lớn lần đầu tiên trong đời nó ngồi ngẫm lại cái ngành mà nó đang theo học. Và 4 năm đại học cũng trôi qua một cách yên bình. Ra trường năm 2008, được phân công về công tác ở vùng núi xa xôi. Cô Bé còn nhớ như in cái cảnh ngồi sau chiếc xe cúp 81 ông anh chở vào trường vào một ngày mưa. Nó ngỡ ngàng với đoạn đường lầy lội, ai cũng đi ủng làm gì đi dép mà bước đi nổi, xe máy mà hai đầu hai xích như xe tăng, leo lên một cái dốc cao một bên là vách núi một bên là vực thẳm (sau này mới biết cái dốc đó gọi là “Cổng trời”). Lần mò mãi cũng đến được nơi sẽ làm việc, ngôi trường nằm trên một quả đồi với những phòng học vách đất, các bạn học sinh ngây thơ hồn nhiên lấm lem bùn đất. Được dẫn về một phòng tập thể xung quanh là nứa, được lợp tranh, không có điện, không có sóng điện thoại. Tối hôm đó sau khi anh trai đã về, ngồi một mình Cô Bé bắt đầu khóc và ra quyết định….. sẽ bỏ nghề. Vậy là sáng hôm sau, Cô Bé xin phép nhà trường và ra đón xe về nhà với dự định là không bao giờ quay trở lại. Nhưng những ngày ở nhà, câu hỏi cứ dằn vặt trong tâm trí con bé “Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, gian khổ sẽ dành phần ai?” làm nó mất ngủ mấy ngày liền; Sau khoảng thời gian lắng lại đấy Cô quyết định sẽ vào lại trường. Và kể từ ngày đó cái nghề này đã đi cùng Cô được 15 năm, luôn mang trong mình một tâm niệm mang đến cái chữ cho các bạn vùng cao; chỉ mong làm sao cho các em biết đọc biết viết rồi hằng ngày Cô cố gắng “nhồi nhét” thêm ít kiến thức về khoa học, về thế giới quan cho bọn nhỏ chứ không mong mỏi gì hơn. Rồi khi chương trình giáo dục PT 2018 ra đời là cơ hội để giáo viên được thỏa sức sáng tạo nhưng đôi khi Cô vẫn bị các hạn chế trong nhận thức của bản thân : Học sinh người đồng bào, nói tiếng Việt còn chưa sõi, nhút nhát sợ sệt liệu các em có làm được không ? Phòng học thì nhỏ, trang thiết bị lại không đầy đủ,…..Và cho đến một ngày đẹp trời, được lọt vào lớp Người truyền lửa Cô ấy dường như có một sự lột xác ngoạn mục : Những rào cản nhận thức bản thân bị xóa bỏ, đã mạnh tay hơn trong việc áp dụng các phương pháp, kĩ thuật dạy học; Với tâm thái“Mặc kệ nó làm tới đi” có làm sẽ có sai, sai lại có được bài học và kinh nghiệm. Không ngờ đã có kết quả ngoài sự mong đợi. Không chỉ thế khi tham gia vào lớp học nhận thức của bản thân cũng được nâng lên : trước kia có làm cũng đâu dám đăng face chụp ảnh gì đâu nhưng giờ đây cũng làm liều đăng đại vì Cô hiểu được một điều đôi khi những việc làm nhỏ của mình sẽ là giải pháp cho một ai đó. Và tới thời điểm này, Cô Bé đã thật sự hạnh phúc và vững tin với “Sứ mệnh” của mình vì đã ngộ ra rằng : Nghề giáo là nghề tạo ra nhiều giá trị phi vật chất cho xã hội nhất, là cái nghề tạo nhiều công đức, phước đức; không chỉ giúp cho các em học sinh mà còn giúp đỡ, hỗ trợ, đồng hành cùng quý bậc phụ huynh, các tổ chức trong xã hội cùng nhau kiến tạo một xã hội vững bền toàn diện.
- Biến học sinh thành siêu chiến binh
Gv dạy Anh khi dạy đến CÂU GIÁN TIẾP có thấy kiến thức này khó giải thích với học sinh không ạ? Em trăn trở với câu này lắm. Mà hôm nay, em tìm ra đáp án rồi. Vui lắm, em lại ngoi lên kể chiện ạ :)))) Lớp em có một bạn, thực sự là SIÊU CHIẾN BINH A. Sáng qua học Zoom sáng, thầy Khiêm Nguyễn có nói ấy. SIÊU CHIẾN BINH chỉ cảm thấy mình có giá trị khi xã hội có vấn đề thôi. Mà lớp nhìn chung thì hiền như Bụt, nên CHIẾN BINH ấy vừa đóng vai- HỌC GIỎI và vai SIÊU QUẬY. Hôm nay vào lớp cả lớp đang làm bài, cháu ấy lấy cầu ra dùng sách đập với bạn bên cạnh- SIÊU CHIẾN BINH B. Em bảo: - Ok, mời 2 chiến binh lên bảng giảng phần này cho các bạn. Các bạn ấy ngoan giỏi thực sự luôn ấy. Nên kiến thức trong SGK các bạn ấy biết cả rồi. - Câu gián tiếp là dẫn lại câu trực tiếp nhưng có một vài thay đổi ạ. Ví dụ: Siêu chiến binh A nói: I am a superman. (Tôi là siêu chiến binh) Siêu chiến binh B tự đổi thành: He said that he was a superman. (Anh ấy nói anh ấy là siêu chiến binh) Khi nói câu này thì B đứng trước, còn A thì đứng sau uốn éo tay chân. Ok, cám ơn các bạn, các bạn vừa cho cả lớp thấy những hình ảnh cực kì chân thực cho bài học hôm nay rồi. Mình cùng nhắc lại xem thế nào nhé! Câu gián tiếp là câu dẫn lại lời nói trực tiếp với một VÀI THAY ĐỔI. Nhưng thay đổi đó là gì? Mình cùng xem lại sự việc hôm nay nhé! Chắc chắn A rủ B cùng chơi cầu. Tâm thức của các bạn ấy giao tiếp với nhau là: “tao là siêu anh hùng, tao không sợ cô, không sợ bạn, chơi đê! Tao bảo kê!”. Đấy chúng nó nói thế đấy. Nhưng 2 phút sau, các bạn thấy gì không? Hai siêu nhân ấy có tự tin, có hớn hở, có còn là siêu nhân như ở dưới kia không? (Cả lớp cười)- Ừ, chúng nó thành 2 chú thỏ nhỏ dễ thương đáng yêu rồi. A còn bẽn lẽn đứng sau B cơ, còn gì là siêu nhân nữa. Hình ảnh siêu nhân đã là quá khứ, là dĩ vãng rồi. IS hiện tại phải chuyển thành WAS ở quá khứ rồi. Nó ở dưới kia là hiện tại, lên trên này, là dĩ vãng rồi. Nên khi làm câu này, bạn phải lùi? - Thì và thời gian ạ. Chính xác rồi ạ. Các em mở sách ra bài .... Lại một bài học “ Đồng thanh tương khí, đồng ý tương cầu” rồi. Vui quá ạ! Nguồn: Lê Quỳnh Lê
- Lý Tưởng Sống Và Sứ Mệnh Nghề Nghiệp: Làm Thế Nào Để Tìm Kiếm Ý Nghĩa Trong Công Việc?
Bạn có biết LÝ TƯỞNG SỐNG của bạn là gì không? Phải chăng hầu hết chúng ta chỉ nói theo lý tưởng của Đoàn? nói theo lý tưởng của Đảng, lý tưởng của các tổ chức chính trị? và chúng ta lại làm khác những gì chúng ta nói, vì chúng ta không VÔ SẢN! Hôm nay ngồi xây dựng một bộ hồ sơ ĐỊNH HƯỚNG NGHỀ NGHIỆP cho một bạn hs, nghĩ về SỨ MỆNH NGHỀ NGHIỆP, mình chợt ngộ ra ý nghĩa của hai chữ lý tưởng của người bình thường. Các bạn đã biết Sứ mệnh nghề nghiệp là nhiệm vụ quan trọng và thiêng liêng của ngành nghề đã được xã hội ủy thác thực hiện. VD sứ mệnh của nghề Y là giúp dân khỏe mạnh, phòng và chữa bệnh tật; sứ mệnh của nghề kinh doanh là tạo ra lợi nhuận,... Chúng ta ai cũng có quyền chọn cho mình một công việc, một nghề và phải thực hiện sứ mệnh của nghề thông qua hoạt động nghề nghiệp hàng ngày để đổi lấy thu nhập tương xứng và để khẳng định giá trị của mình. Nếu bạn chọn nghề Y thì bạn phải cam kết đầu tư hoặc cống hiến thời gian , sức lực, trí tuệ và tình cảm ít nhất là 8 tiếng/ ngày; 24 ngày / tháng; 12 tháng/ năm và 30 năm làm việc / cuộc đời của mình để hoàn thành việc giúp dân khỏe mạnh, phòng và chữa bệnh cho mọi người. Nếu bạn khát khao hoàn thành trách nhiệm của mình tốt nhất thì bạn sẽ ngày đêm trăn trở về dịch bệnh, về người bệnh,...từ đó bạn sẽ có sự năng động, sự sáng tạo,... và tạo dựng được sự nghiệp trong hoạt động nghề nghiệp. Lúc này bạn sẽ có thu nhập tốt, sẽ được xã hội trân trọng, tôn vinh. Sự khát khao hoàn thành trách nhiệm nghề nghiệp đó phải chăng chính là lý tưởng sống của mỗi người?
- SEL Là Gì? Tìm Hiểu Về Giáo Dục Cảm Xúc và Kỹ Năng Xã Hội Cho Trẻ Em và Người Lớn
Học về Cảm xúc và Tương tác xã hội (Social and Emotional Learning/SEL) là một quá trình thông qua đó trẻ em và người lớn: Phát triển nhận thức về bản thân và quản lý cảm xúc của mình, thiết lập và đạt những mục tiêu quan trọng trong cuộc sống cá nhân và trong học tập, Sử dụng nhận thức xã hội và các kỹ năng giao tiếp để thiết lập và duy trì các mối quan hệ tích cực, Thể hiện khả năng ra quyết định và những hành vi có trách nhiệm để đạt được thành công trong học tập và cuộc sống. 5 năng lực SEL cốt lõi Một chương trình SEL tiêu chuẩn phải bao quát 5 năng lực cốt lõi sau đây: Tự nhận thức: Biết những điểm mạnh và hạn chế của bạn, với tinh thần tự tin, lạc quan và nền tảng tư duy phát triển. Tự quản lý: Quản lý hiệu quả căng thẳng, kiểm soát các xung động, thúc đẩy bản thân thiết lập và đạt được các mục tiêu. Nhận thức xã hội: Hiểu quan điểm của người khác và đồng cảm với họ, bao gồm cả những người từ các nền tảng và văn hóa đa dạng. Kỹ năng tạo lập mối quan hệ: Giao tiếp rõ ràng, lắng nghe tốt, hợp tác với người khác, chống lại áp lực xã hội không phù hợp, đàm phán xung đột một cách xây dựng, tìm kiếm và đề nghị giúp đỡ khi cần thiết. Ra quyết định có trách nhiệm: Đưa ra các lựa chọn mang tính xây dựng về hành vi cá nhân và các tương tác xã hội dựa trên các tiêu chuẩn đạo đức, an toàn và các chuẩn mực xã hội. Đó là 5 năng lực cốt lõi mà khi được ưu tiên (không chỉ trong lớp học, trường học mà còn tại gia đình, cộng đồng và các môi trường rộng lớn hơn) có thể giúp con người GIÁO DỤC CHO TRÁI TIM, TRUYỀN CẢM HỨNG CHO SUY NGHĨ và có cuộc sống hạnh phúc, thành công hơn. Nguồn tham khảo: https://casel.org/ Mời các thầy cô đón xem phần 2: Vì sao SEL quan trọng và cần thiết? 5 ví dụ về chương trình giáo dục SEL trên thế giới.
- Cô Phạm Thúy Hằng: Hành Trình Từ Sự Hoài Nghi Đến Niềm Đam Mê Giảng Dạy
Trước đây, trong suy nghĩa của tôi chưa bao giờ tôi nghĩ mình sẽ làm giáo viên. Năm lớp 6 tôi được học một cô giáo Tiếng Anh, cô không chỉ xinh đẹp, giọng nói nhẹ nhàng,ấm áp mà chính cô đã truyền cho tôi tình yêu với môn Tiếng Anh. Và tôi đam mê, say sưa với môn học đó, tôi trở thành học trò cưng của cô. Tôi tự hào, khi đi đâu cô cũng lấy tấm gương chăm chỉ, chịu khó học của tôi để kể cho các học sinh lớp khác. Đến năm lớp 12, thi đại học tôi vẫn có những băn khoăn khi chọn ngành, chọn nghề. Năm đầu tiên, tôi thi Đại học Ngoại ngữ Huế nhưng cánh cổng trường ĐH đã không mở ra chào đón tôi. Tôi quyết tâm, ôn thi lại nhưng vẫn không nghĩ mình sẽ làm giáo viên. Và khi tôi đưa ra đăng kí lựa chọn ngành Sư phạm giáo dục Tiểu học là do không biết chọn ngành nghề nào phù hợp, chọn ngành này vì chị hàng xóm học trước 1 khóa đã thi đậu và đang học. Vậy là sự lựa chọn này đã đem đến cho tôi một kết quả tốt đẹp, cánh cổng Đại học Sư phạm Đà Nẵng đã chào đón cô bé nhà quê nhỏ nhắn, rụt rè bước vào một thế giới mới. Suốt 4 năm chăm chỉ học hành, khi đã được cầm trên tay tấm bằng đại học. Tôi lại đứng trước những băn khoăn: ở lại Đà Nẵng lập nghiệp hay về quê xin việc để được gần gia đình. Cuối cùng, tôi đã mạnh dạn đưa ra quyết định đó là ở lại Đà Nẵng để xin việc. Ra trường năm 2010, tôi được phân công về một ngôi trường ở xa trung tâm thành phố, từ phòng giáo dục nhận quyết định đến ngôi trường đó chỉ cách 3km. Nhưng đi trên con đường đầy đất đỏ, hỏi đường để tới được ngôi trường nằm sâu trong làng là một hành trình đầy gian nan. Khi hỏi , ai cũng lắc đầu, không biết đó là ở đâu. Cuối cùng, sau hơn 1,5 tiếng hỏi đường tôi đã tìm được ngôi trường mà tôi sẽ dạy. Khi quay về, trời mưa tầm tã, đất đỏ dính chặt bánh xe và nước mắt hòa trong nước mưa. Và lúc đó tâm trạng tôi thực sự bị xáo trộn, không biết là xui xẻo hay sao mà mình lại phải về một ngôi trường xa xôi, khó khăn như thế này. Nhưng chính ngôi trường này, đã cho tôi tình yêu thương từ những người đồng nghiệp, đã tạo cho tôi môi trường tốt nhất để làm việc. Nhưng suốt 13 năm trôi qua, tôi vẫn trăn trở khi mỗi giờ đến lớp: Phải làm sao để đem đến cho học sinh những giờ học vui vẻ, hạnh phúc. Và cuối cùng, Tôi biết đến khóa học Người truyền lửa như một chiếc phao cứu sinh cho tôi. Từ một giáo viên vào lớp là cau có, nóng giận, chăm chăm nhìn vào lỗi của học sinh, tôi mỉn cười nhiều hơn. Tôi quyết tâm mỗi tiết học sẽ cười nhiều hơn 1 chút, 1 chút thôi sẽ thấy mọi điều đơn giản, nhẹ nhàng hơn, cảm thấy học sinh của mình đáng yêu hơn, bao dung hơn với lỗi lầm của học sinh. Và chính lứa học sinh năm nay, đã đem đến cho tôi nhiều cảm xúc, nhiều hành phúc trong cuộc đời đi dạy của mình. Bản thân tôi, Khi bước chân vào NGƯỜI TRUYỀN LỬA, trước mỗi giờ học lên lớp thì câu hỏi đặt ra của tôi là hôm nay nên tổ chức gì cho học sinh, nếu không có gì thì tự thấy tiết học của mình thật nhàm chán. Bản thân tôi đã mạnh dạn thay đổi phương pháp tổ chức, dạy học, phương pháp kiểm tra đánh giá. Tuy chưa có nhiều hiện thực nhưng bản thân tôi đang cố gắng mỗi ngày. Tôi được gặp cô Ngọc và đồng đội NGƯỜI TRUYỀN LỬA mỗi sáng sớm thứ 2, 4, 6, chủ nhật; được cộng hưởng và học hỏi kinh nghiệm chuyên môn với các anh chị nhóm N28 – Tiểu học. Bên cạnh đó vào sáng chủ nhật, tôi được quay vào bản thân của mình nhiều hơn, cội nguồn của cuộc sống là chính tôi. Bản thân tôi phải thay đổi thì tôi mới hạnh phúc, học sinh của tôi mới hạnh phúc. Vô cùng trân trọng biết ơn Cô Khánh Ngọc cùng gia đình Người truyền lửa thân yêu.
- Quê Hương Là Gì Hở Mẹ? Cảm Nhận Về Quê Hương Việt Nam Trong Lòng Mỗi Người
Đặt vấn đề (2p): Có một tác giả rất nổi tiếng - Nhà thơ Đỗ Trung Quân đã viết nên 4 câu thơ như thế này: «Quê hương là gì hở mẹ/ Mà cô giáo dạy phải yêu/ Quê hương là gì hở mẹ/ Ai đi xa cũng nhớ nhiều» Vậy, theo con, quê hương là gì ? Hôm nay, cô cùng các con sẽ cùng nhau tìm hiểu chủ đề này để trả lời cho tác giả nhé ! Hoạt động 1 - Quê hương trong con là… (5p) - Yêu cầu HS nhắm mắt lại và lắng nghe tiếng nhạc du dương, hình ảnh gì hiện lên trong đầu con khi con nghĩ đến 2 chữ Quê hương ? Hình ảnh ấy mang lại cho con cảm xúc gì ? (1 phút) - Yêu cầu HS ghi nhanh ra giấy/vở hình ảnh và cảm xúc mình vừa cảm nhận (1p) - Gọi một số HS chia sẻ. Quê hương trong con là…(3p) - HS: có thể đưa ra nhiều hình ảnh và cảm xúc khác nhau như hình ảnh mẹ, những bữa cơm gia đình, những lần được về quê…; cảm xúc thấy ấm áp, gần gũi… GV ghi lại những điều đó lên phần nháp của bảng. Hoạt động 2 - Ấn tượng quê tôi! (15p) 2.1. Hoạt động cá nhân (2p): GV phát phiếu cho mỗi HS. HS hoạt động cá nhân, trả lời 03 câu hỏi bằng cách viết vào phiếu của mình. Câu hỏi Trải nghiệm của con Trải nghiệm của bạn… Trải nghiệm của bạn… (1) Quê của con ở đâu? (2) Những hình ảnh hay món ăn gì con nhớ nhất khi về quê? (3) Con tham gia những hoạt động nào ở quê? 2.2. Chia sẻ nhóm 3 (5p): Chơi trò chơi kết đoàn để tạo nhóm 3 bạn (2p), chia sẻ và ghi lại các trải nghiệm của bạn vào phiếu ghi (3p). GV sẽ gọi ngẫu nhiên 1 bạn lên chia sẻ về mình và 02 bạn còn lại trong nhóm. 2.3. Chia sẻ chung với lớp (5p): - GV gọi ngẫu nhiên 1 nhóm lên chia sẻ. Cô ghi nhanh lại tên vùng quê + đặc điểm của các vùng quê đó lên bảng. - GV gọi một nhóm khác có những vùng quê khác sao cho số vùng quê ghi lại trên bảng khá đa dạng (4-5 vùng miền khác nhau). Sau đó cô hỏi lớp có những bạn nào có quê trùng với các miền quê trên bảng. - Vậy, qua việc chia sẻ vừa rồi, các con có nhận xét gì về Quê hương? Con cảm thấy như thế nào khi chia sẻ với bạn về quê hương của mình? --> Mỗi người đều có quê hương, có thể cùng quê hoặc là các miền quê khác nhau. Những người có cùng quê được gọi là “đồng hương”. --> Mỗi miền quê đều có những đặc điểm riêng, đặc sản, truyền thống riêng …rất đáng tự hào. Hoạt động 3 – Quê hương Việt Nam (13p) - Chơi trò chơi Kết đoàn, tạo nhóm 4 người (2p) - GV dẫn dắt: Mỗi người trong chúng ta đều có thể có 1 quê hương khác nhau, nhưng tất cả chúng ta đều có một quê hương chung. Đố con biết đó là nơi nào? --> Quê hương Việt Nam! - GV đưa tình huống: Giả sử con có cơ hội ra nước ngoài hoặc gặp gỡ bạn bè quốc tế đến Việt Nam, con sẽ giới thiệu những điều gì đáng tự hào của đất nước Việt Nam mình cho bạn bè quốc tế? Làm việc nhóm 4 người, cùng thảo luận và liệt kê ra 05 điều mà con tự hào nhất về quê hương Việt Nam mình. - Một vài nhóm được bốc thăm ngẫu nhiên để báo cáo, các nhóm khác bổ sung (3p). GV ghi những điều tự hào về quê hương Việt Nam mà các con tìm ra lên bảng. - GV cho HS nghe bài hát Việt Nam – Quê hương tôi! Chúng mình cùng nghe một bài hát rất hay về Việt Nam và thử xem những hình ảnh xuất hiện trong bài hát này có trùng với những điều các con vừa tìm ra không nhé. Khi nghe, các con hãy nhắm mắt lại, thả hồn mình theo tiếng nhạc và để cho trí tưởng tượng của mình được hình dung ra các hình ảnh có trong lời bài hát nhé! Và hãy để ý đến cảm xúc của mình khi nghe bài hát đó (3p). - Yêu cầu 1-2 em chia sẻ cảm xúc sau khi nghe bài hát (2p) Hoạt động 4 – Quê hương là gì hở mẹ? (7p) - Bây giờ, con lại một lần nữa nhắm mắt lại và để cho 2 tiếng Quê Hương vang lên trong đầu con. Khi nghe đến 2 tiếng đó, con hình dung ra điều gì? Những hình ảnh nào? Cảm giác của con như thế nào khi những hình ảnh ấy xuất hiện? Và con thấy mình mong muốn làm điều gì cho quê hương của mình? (1p) (trong khi HS nhắm mắt lại và tưởng tượng về hình ảnh Quê hương theo tiếng nhạc, GV vừa dẫn dắt, vừa đi các nhóm và phát cho mỗi bạn một mảnh giấy hình trái tim mà cô đã cắt sẵn) - Bây giờ, khi nghe cô đếm từ 3-1, con hãy từ từ mở mắt ra và viết vào tờ giấy có hình trái tim của mình 02 điều: (1) Quê hương trong con là… và (2) Con muốn làm gì cho quê hương mình? Để HS viết trong khoảng 02 phút. - Vậy, quay lại với 4 câu thơ của nhà thơ Đỗ Trung Quân ở đầu bài: «Quê hương là gì hở mẹ/ Mà cô giáo dạy phải yêu/ Quê hương là gì hở mẹ/ Ai đi xa cũng nhớ nhiều» Con sẽ trả lời câu hỏi này của tác giả như thế nào? - Gọi 1 – 2 bạn chia sẻ những điều mà các bạn viết trong trái tim của mình. Sau đó cho cả lớp dán các trái tim đó lên tờ giấy A1 có in hình bản đồ Việt Nam (hoặc các con tự dán và tạo hình lên giấy A1 trắng; hoặc có thể để HS dán trái tim đó vào chính vở văn của mình), để mỗi lần đến lớp hoặc mở vở ra học, con lại được nhắc nhở về hình ảnh Quê hương mình (3p) - Trong khi các bạn làm, GV bật bài hát Quê hương – phổ nhạc bài thơ của nhà thơ Đỗ Trung Quân. Bài tập về nhà (1p): mỗi bạn sưu tầm 03 bài hát/bài thơ/câu ca dao/tục ngữ nói về tình yêu quê hương đất nước, truyền thống tập tục của quê hương Việt Nam mình.
- Tại sao bạn trở thành một giáo viên?
Trong không khí tưng bừng nơi nơi chuẩn bị kỉ niệm ngày Nhà giáo, một Hội thảo nhỏ mang tên “Why become a teacher?” được tổ chức tại trường Đại học Ngoại ngữ - Đại học quốc gia HN đã hấp dẫn tôi tìm đến, để tìm kiếm câu trả lời cho câu hỏi mà tôi cũng đã ấp ủ từ lâu: Tại sao mình lại chọn lựa để trở thành giáo viên? Tại sao các bạn lại chọn lựa để trở thành giáo viên? Các bạn có từng tự hỏi bản thân điều đó? Và buổi hội thảo diễn ra xoay quanh một bài báo – một cuộc phỏng vấn giữa một chuyên gia giáo dục (cũng có 30 năm làm giáo viên) và một giáo viên, về những lý do mà người đó đã lựa chọn để trở thành một giáo viên. Cuộc hội thoại rất dài với các câu hỏi và trả lời lần lượt. Tôi thích cách người hỏi đặt câu hỏi và phản biện để người trả lời phải “viện đủ các lý do” (thực chất là giúp họ đào sâu về tư duy) để đưa ra được các câu trả lời. Và, nếu ai đó cứ hỏi đi hỏi lại bạn lý do “Vì sao bạn trở thành giáo viên?”, bạn sẽ trả lời họ như thế nào? (Nếu bạn muốn đọc toàn bộ cuộc đối thoại, bạn có thể search Google với các từ khóa Why become a teacher? Edwin and Phyllis). Dưới đây là tóm tắt lại một số các câu trả lời với các cấp độ “tăng dần”: - Trở thành giáo viên vì tôi YÊU TRẺ (có đầy người yêu trẻ, hầu hết mọi người đều yêu trẻ đấy chứ) - Trở thành giáo viên vì tôi mong muốn chia sẻ tình yêu của tôi về môn học của mình với trẻ, muốn truyền cảm hứng để HS thấy được vẻ đẹp của môn học đó (vậy các nhà khoa học cũng yêu lĩnh vực của họ và cũng muốn truyền cảm hứng để mọi người yêu nó đấy chứ! Sao họ không trở thành GV nhỉ?) - Trở thành GV vì muốn đóng góp tích cực cho cộng đồng, cho thế giới (cái này chắc những người đang làm các dự án thiện nguyện, những người làm chính trị gia… thì hợp hơn hẳn???) - Trở thành GV vì mong muốn giúp trẻ trở nên TỐT HƠN so với chính bản thân chúng (hihi, bố mẹ và những người xung quanh cũng có thể làm được điều này mà!) - Trở thành giáo viên vì muốn trang bị cho trẻ các kĩ năng và thái độ sống để giúp chúng có thể thích nghi, hòa nhập với thế giới, để có một cuộc sống thành công và hiệu quả (cũng không khác vai trò của bố mẹ phía trên là mấy!) - Trở thành giáo viên để trở thành một “tấm gương” cho người học…(biết đâu bạn lại đang nêu “gương xấu” thì sao?) Cứ thế, cuộc thảo luận diễn ra với một lối dẫn dắt thật thú vị. Thậm chí có những lúc, có cảm giác rằng …chẳng có một lý do đủ tốt nào để một ai đó cần phải trở thành giáo viên! (Sẽ ra sao nếu bây giờ tất cả các GV đều biến mất nhỉ? Chả biết bọn trẻ con có …sung sướng hét ầm lên hay không? Kakaka) Và tôi ngồi đó, trong cuộc thảo luận này, vừa nghe vừa suy nghĩ, và trong lòng cảm thấy … đầy MÂU THUẪN!!! Tôi nhìn lại cuộc đời mình ở thời điểm mình đưa ra lựa chọn vào học Đại học sư phạm, cũng như nhìn lại tất cả các trải nghiệm mà tôi đã có với hàng ngàn những sinh viên sư phạm, những giáo viên Việt Nam mà tôi từng được tiếp xúc và giảng dạy, tôi nhận thấy rằng cả tôi và hầu hết những giáo viên khác, khi đứng trước lựa chọn trở thành một giáo viên, thì gần như chúng tôi chẳng có “tí liên quan” nào đến những “lý do cao đẹp” được nêu ra ở trên. Những lý do lớn nhất có ảnh hưởng đến việc trở thành giáo viên lại thường là: (1) Do gia đình có truyền thống làm nghề giáo nên mình cũng làm như một… ”nghề gia truyền”! (2) Do yêu (thần tượng) hoặc bị ảnh hưởng sâu sắc bởi một người giáo viên nào đó trong những năm tháng đi học từ tiểu học đến hết THPT, nên cũng muốn trở thành một người …như họ! (Không ngoại trừ vì …ghét quá nên muốn làm GV để chứng minh điều ngược lại nhá, ặc ặc) (3) Do hoàn cảnh gia đình, học sư phạm không phải đóng học phí, nếu học giỏi còn được học bổng để ‘’đem xiền về”. (4) Do nghĩ đến “đầu ra”: có thể được nhà nước phân việc mà không phải mất công xin xỏ, chạy trọt (mặc dù bây giờ chuyện ấy chỉ xảy ra nếu bạn có đủ dũng cảm để lên tít tận vùng sâu vùng xa thì …may ra mới có cái khoản này) (5) Do được ‘’nhồi sọ” từ nhỏ (đặc biệt là con gái) rằng làm GV cho nó nhàn, chỉ đến tiết mới cần đến trường, cả đời chỉ dạy đi dạy lại (đến mức học thuộc lòng) vài chục (đến vài trăm) bài giảng; còn lại thì dành thời gian chăm chồng, chăm con. Và do vậy, nếu làm GV thì cơ may kiếm được chồng giàu, chồng “đại gia” …là rất cao (kakaka…) (6) Do bố/mẹ (hoặc một ai đó mà mình rất quý) có mơ ước làm GV nhưng không thành, thế là mình cố gắng thực hiện giúp…ước mơ của họ! (7) …. Còn những lý do nào khác nữa, các bạn liệt kê thêm giùm tôi nhé! Một cách thành thật, bạn hãy thử xem mình đã chọn bao nhiêu trong số những lý do kể trên để…bước chân vào NGHIỆP GIÁO??? Còn tôi, những lý do ảnh hưởng lớn nhất đến quyết định chọn nghề giáo của tôi hồi đó (mặc dù lúc đó tôi được tuyển thẳng vào trường Y) là lý do số (2) và (3)! (Thậm chí với tôi, nó còn gần như một …ĐỊNH MỆNH!!!) Mà không chỉ có tôi, theo những gì tôi thấy hiện nay trong công tác tuyển sinh vào các trường sư phạm, thì có lẽ lý do số (3) cũng là một trong những lý do chiếm đa số. Phần lớn các em sinh viên vào trường đều xuất phát từ một vùng quê nào đó, trong một gia đình có mức sống trung bình hoặc dưới trung bình (Hiếm có HS ở phố lớn, nhà giàu mà chọn sư phạm lắm. Lớp tôi ngày xưa 81 đứa thì có duy nhất 1 đứa ở HN, còn thì toàn các tỉnh không à!) Vậy đó, lý do để những người như chúng tôi lựa chọn để trở thành Giáo viên – một nghề được coi là “Cao quý nhất trong tất cả các nghề” – dường như lại quá đỗi “bình thường như cân đường” như vậy đó! Thế nhưng, nghề giáo lại là một nghề …chẳng bình thường một chút nào!!! Bình thường sao được khi mà mỗi câu nói, hành động, cách cư xử, lối sống của bạn … ảnh hưởng đến bao nhiêu con người đã vô tình “qua tay” bạn! Người ta thường ví bạn là người đưa đò, bình thường sao được nếu “tính mạng” của mấy chục con người đang ngồi trên đò đều phụ thuộc hoàn toàn vào sự an toàn của con thuyền, phụ thuộc vào tay chèo, và vào …cái tâm của bạn! Mà, bạn lại làm việc đó…tới tận 40 năm, hết chuyến này qua chuyến khác! Chết! Chết! Chết! Chậc! Chậc! Chậc! Vậy thì, vấn đề mà tôi trăn trở nhất ở đây là: Có một sự “chênh lệch” rất lớn giữa NHẬN THỨC VỀ CÔNG VIỆC và VAI TRÒ CỦA CÔNG VIỆC đó ở một người giáo viên. Sẽ ra sao nếu những người đưa đò không nhận thức được rằng TÍNH MẠNG và cả TƯƠNG LAI của tất cả các hành khách đang nằm trong tay họ? Sẽ ra sao nếu con thuyền đó không hề có phao cứu hộ, nếu người lái đò có quá ít kĩ năng chèo đò, hoặc …thích chèo đi đâu thì đi??? Và phải chăng, không thể xuất hiện ngay từ đầu trong việc quyết định lựa chọn vào nghề giáo, nhưng những gì có trong chính các câu trả lời phía trên lại chính là “phao cứu hộ”, là những điều mà một người lái đò cần hướng đến, cần trang bị cho chính bản thân mình??? Và phải chăng, thay vì dạy cho sinh viên sư phạm tiếp cận thật nhiều kiến thức và kĩ năng dạy học, các trường sư phạm nên dành nhiều nguồn lực hơn nữa để … đánh thức Ý NGHĨA và SỨ MỆNH làm “một người chèo đò” trong trái tim của các em? Miên man suy nghĩ, tôi lại quay trở lại với cuộc đối thoại trong bài báo. Tôi chia sẻ những trải nghiệm và suy nghĩ của cá nhân mình với các chuyên gia, và chúng tôi (kể cả các tác giả của bài báo) đều thống nhất rằng: ĐIỀU QUAN TRỌNG không phải là LÝ DO VÌ SAO ta trở thành một giáo viên, mà khi đã LỰA CHỌN để trở thành Giáo viên (ta tự chọn hoặc …định mệnh đưa ta đến với nghề giáo,hehe), thì chúng ta THỰC SỰ MONG MUỐN mình sẽ trở thành một người GIÁO VIÊN NHƯ THẾ NÀO? (Vậy đáng lẽ, bài báo và buổi hội thảo này phải có tên là “How is a good teacher?” hoặc “What are the characteristics of a goog teacher?” …mới đúng chứ nhỉ? Vì tất cả các câu trả lời trên đều nói đến những việc mà một GIÁO VIÊN CHÂN CHÍNH sẽ thực hiện trong cuộc đời của họ). Và với tôi, với chúng tôi, những người mà dù đến với nghề giáo bởi bất kì LÝ DO BAN ĐẦU nào, chúng tôi vẫn sẽ luôn nhắc nhở mình rằng: Mình mong muốn TRỞ THÀNH NGƯỜI GIÁO VIÊN như thế nào? Mình mong muốn được sống và làm việc trong bầu không khí nào? Mình mong muốn mỗi sáng khi thức giấc, mỗi bước chân đến trường mang lại cho mình cảm giác gì? Và cuối cùng, mình mong muốn để lại cho cuộc đời này điều gì sau khi mình đã trở về với hư vô? Để cuộc sống sẽ lại nối tiếp, nối tiếp và nối tiếp… Giờ đây, sau 15 năm trải nghiệm được làm một Giáo viên, trải qua những thăng trầm và hiểu sâu hơn về nghề, để thấy được rằng khi làm Giáo viên là lúc mình có một cơ hội tuyệt vời để rèn giũa bản thân; để mỗi ngày, mình đều có động lực để trở thành “một phiên bản tốt hơn chính mình” ngày hôm qua; để trái tim nhỏ bé của mình được nới rộng thêm ra với mỗi nụ cười, ánh mắt ngây thơ và tình yêu trong trẻo của con trẻ. Tôi thật sự thấy biết ơn cuộc đời, biết ơn ĐỊNH MỆNH đã dắt tôi đến với nghề giáo. Và, nếu như cho tôi được một lần nữa LỰA CHỌN lại, lần lựa chọn này hoàn toàn CÓ Ý THỨC (chứ không bị phụ thuộc vào một “thế lực” nào khác), tôi sẽ thành thật từ trái tim để nói rằng: TÔI MONG MUỐN NẾU ĐƯỢC SINH RA MỘT LẦN NỮA, TÔI SẼ VẪN LỰA CHỌN ĐỂ TRỞ THÀNH GIÁO VIÊN!!!
- [Video] Khám Phá 4 Cấp Độ Của Một Giáo Viên Hiệu Quả: Hành Trình Trở Thành Người Truyền Cảm Hứng
Trong quá trình giảng dạy, mỗi giáo viên đều mong muốn trở thành người truyền cảm hứng cho học sinh của mình. Tuy nhiên, để đạt đến trình độ này, giáo viên cần phải trải qua các cấp độ phát triển cụ thể. Theo nghiên cứu về khoa học giáo dục, người ta đã phân chia hành trình của giáo viên thành 4 cấp độ. Việc hiểu và nắm vững các cấp độ này sẽ giúp giáo viên không chỉ cải thiện kỹ năng dạy học mà còn có thể tạo ra sự thay đổi tích cực trong lớp học của mình.






![[Video] Khám Phá Sự Khác Biệt Giữa Kỹ Năng và Năng Lực: Con Đường Đến Thành Công Thực Sự](https://static.wixstatic.com/media/8f36f1_fc734b4dae264ffdb7991892f9562e1b~mv2.jpg/v1/fit/w_176,h_124,q_80,usm_0.66_1.00_0.01,blur_3,enc_auto/8f36f1_fc734b4dae264ffdb7991892f9562e1b~mv2.jpg)
![[Video] Hệ quả của việc dán nhãn và sức mạnh của sự mô tả khách quan trong giao tiếp với trẻ](https://static.wixstatic.com/media/8f36f1_7b3f45be93304fa4b50b59a63b713f45~mv2.jpg/v1/fit/w_176,h_124,q_80,usm_0.66_1.00_0.01,blur_3,enc_auto/8f36f1_7b3f45be93304fa4b50b59a63b713f45~mv2.jpg)







![[Video] Khám Phá 4 Cấp Độ Của Một Giáo Viên Hiệu Quả: Hành Trình Trở Thành Người Truyền Cảm Hứng](https://static.wixstatic.com/media/8f36f1_2ad942f26ad942d592ca58e29e2e955d~mv2.jpg/v1/fit/w_176,h_124,q_80,usm_0.66_1.00_0.01,blur_3,enc_auto/8f36f1_2ad942f26ad942d592ca58e29e2e955d~mv2.jpg)