top of page
Ảnh của tác giảAdmin DHTC

Nhận diện...tình yêu và mèo...mặt nhỏ!


Thỉnh thoảng, mẹ và Cún hay chơi trò chơi NHẬN DIỆN TÌNH YÊU, kiểu như:

Mẹ: Đố Cún kể ra 03 biểu hiện của việc bố Tùng yêu mẹ?

Cún (ngẫm nghĩ): Thì bố dậy sớm đưa mẹ đi làm này; bố mua quần áo cho mẹ này; bố không làm ngành điện nữa mà về hỗ trợ đi dạy cùng mẹ này.

Mẹ: Ờ há, vậy 03 biểu hiện là bố rất yêu con?

Cún (lại nghĩ): Thì bố đưa con đi học này (cái này có ké của mẹ không đấy???); bố mua đồ chơi cho con; bố chơi game với con…

Rồi thì hôm nay, con lại có cơ hội để có thêm ...NHỮNG GÓC NHÌN KHÁC!!!

Chả là hôm nay cả khối 7 hơn 120 cô cậu đi học trải nghiệm trên Ba Vì (học 1 ngày/tuần), cơ mà cuối buổi chỉ có 02 ông là mặt mày nhọ nhem, màu mè bôi khắp cả mặt mũi và quần áo, trông y hệt 2 chú MÈO MẶT NHỌ vậy.

Khỏi nói lúc gặp bố Tùng, Cún đã được “nghe” những “bài ca” nào, từ vụ “bẩn thỉu” cho đến “nghịch ngu như trẻ con lớp 1”, đến “không biết bao giờ mới lớn được”… Chàng ta cũng biết rằng mình có lỗi, nhưng “chịu trận” những phút như thế thì …ai mà chả ấm ức (trong đầu thể nào cũng nghĩ kiểu: Hay mà, sao mà bố biết bọn con vui như nào; người lớn chỉ suốt ngày thích sạch sẽ thôi, chán chết…bla…bla…).

Mẹ không nói gì thêm vì không nỡ đổ thêm dầu vào lửa, và mẹ biết nói lúc này con cũng chẳng tiếp thu được. Bởi con còn đang bận xử lý cái khối cảm xúc ấm ức trong lòng đó thì còn đâu chỗ cho việc nhận ra các bài học nữa. Mẹ chỉ yêu cầu Cún đi tắm rửa, kì cọ mặt mũi chân tay cho thật sạch sẽ và tự vò tay những chỗ dính màu trên áo trước khi bỏ quần áo vào máy giặt.

Trong lúc ăn cơm, bố vẫn còn hơi giận nên thỉnh thoảng vẫn nói mấy câu hăm dọa (kiểu lần sau mà như này thì đừng trách; sao mãi mà không lớn vậy con?...). Mẹ biết là không nên nói thế, nhất là những lúc ăn cơm, nhưng cũng lại …im lặng thôi chứ biết làm sao? Giờ mà mẹ nói thêm điều gì, hoặc ngăn bố, thì …cục giận của bố sẽ to lên gấp đôi cho mà xem. Thôi, cứ coi như là đấy là HẬU QUẢ mà con cần phải nhận vì cái tội bôi màu toe toét cả lên mặt và lên quần áo đi (nói thật là mẹ thấy nếu con đã bôi rồi thì cũng không sao, nhưng nếu con đừng làm thế thì đương nhiên là …tốt hơn rồi). Mà sau này trong cuộc sống, con sẽ còn phải đối diện với đầy những lúc ấm ức như thế này; ví dụ đầy người sẽ mắng hay chỉ trích con vô cớ (bố là còn có cớ đấy!), hoặc cũng có khi con chẳng làm gì, mà một tên “đại ca” nào đó vẫn có thể …tát vào mặt con như thường. Nên bây giờ chịu ấm ức một chút …cũng chẳng sao, coi như là để con luyện tập đi, mẹ nghĩ thế!

Đợi mọi thứ xuôi xuôi, Cún hoàn thành bài tập xong, mẹ vào phòng ôm lấy Cún từ sau lưng, thơm lên cái đầu trọc lốc và vẫn còn dính vài vệt sơn do con kì chưa sạch.

Cứ vậy một lát, rồi mẹ hỏi: Sao hôm nay con lại bôi màu hết lên mặt mũi và quần áo thế? Có chuyện gì thú vị không kể cho mẹ nghe với nào?

Cún (khá là hào hứng): À, sau tiết mĩ thuật, bọn con còn thừa một ít màu. Con với bạn N.P chơi trò oẳn tù tì, đứa nào thua thì bị quệt 1 vệt lên mặt, giống hồi xưa mẹ kể là mẹ với các bạn hay lấy nhọ nồi quệt lên mặt nhau ý.

À, thì ra là thế, lại bắt chước và …nguyên nhân chính lại là từ Mẹ cơ đấy!

Mẹ: Vậy à, thế thì thú vị thật nhỉ. Mà con biết không, ngày xưa nhọ nồi là tự nhiên, không độc hại; còn màu acrilic này là hóa chất, không phải loại màu để vẽ mặt như hôm Halloween. Các con bôi lên mặt, chẳng may nó “ăn da”, bị dị ứng rồi sưng hết mặt lên thì sao?

Cún: Nhưng con có bị làm sao đâu, con rửa phát là hết ngay rồi đây này.

Mẹ: Đấy là may mắn da con lành nên không bị dị ứng. Nhiều người bị rồi con. Mà nếu chẳng may bạn của con bị thì sao?

Cún có vẻ lăn tăn và bắt đầu xuôi xuôi về vụ màu này có thể không tốt cho da.

Mẹ nhân cơ hội, lại bồi thêm: Thế mẹ đố con biết vì sao bố lại giận và mắng con như vậy?

Cún: Thì bố thấy con bôi màu bẩn, lại không tốt cho da nữa.

Mẹ: Không tốt cho da thì sao? Sao vì thế mà bố lại mắng con?

Cún (bắt đầu nhận ra): Vì bố lo cho con ạ.

Mẹ: Đúng rồi con ạ. Bố vì yêu con và lo cho con nên mới mắng con như vậy. Nếu bố của bạn khác nhìn thấy con như thế, thì các bác có mắng con không?

Cún: Không ạ, có thể các bác chỉ cười con thôi.

Mẹ: Con thấy không, đôi khi bố mẹ mắng con không phải vì ghét, mà là vì yêu và lo cho con, không muốn thấy con làm những điều dại dột và có hại cho bản thân con. Những lúc ấy có thể bố mẹ cũng nóng vội, chưa kiểm soát được cảm xúc của mình và thể hiện tình yêu theo cách đó. Nên đôi khi, có ai đó mắng mình, cũng có thể đó là biểu hiện của tình yêu mà họ dành cho mình, chỉ là theo một cách khác thôi, con hiểu không?

Cún (gật gù): Vâng, con hiểu rồi mẹ ạ.

Mẹ: Vậy con có giận bố nữa không?

Cún: Không ạ, con không giận nữa ạ, con biết là bố lo cho con ạ.

Mẹ: Đúng rồi con. Mà con có nghĩ đến việc bạn của con cũng có thể sẽ bị mắng như bố đã mắng con không? Nếu bạn N.P bị mắng, mà có thể còn “dữ dội” hơn cả con nữa vì chẳng may bố mẹ bạn ấy nóng tính hơn mẹ, thì con thấy sao?

Cún (bắt đầu do dự): Ờ, vâng, con chưa nghĩ đến việc ấy ạ. Nếu bạn bị mắng thì đúng là khổ cho bạn ấy.

Mẹ: Vậy qua chuyện này, con thấy điều gì? Mỗi khi mình làm một việc gì đó, mình nên cân nhắc đến những gì?

Cún: Thì xem nó có hại gì cho mình không? Có làm người khác bị hại lây không?

Mẹ: Chuẩn luôn. Thế con còn học được điều gì nữa về tình yêu thương không?

Cún: Thì có lúc bố mẹ mắng cũng là thể hiện tình yêu thương.

Mẹ: Đúng rồi con. Ngoài ra, có những lúc con làm điều gì đó chưa đúng, bố mẹ có thể sẽ phải ngăn con, đặc biệt là những lúc ở ngoài đường hoặc lúc đông người, không tiện để giải thích cho con hiểu ngay được. Lúc đó, bố mẹ sẽ chỉ nói “KHÔNG” hoặc giơ tay ra hiệu con đừng làm, thì con nhớ là việc đó không được phép con nhé. Lúc ấy con cứ tạm thời tin tưởng và chấp nhận quyết định đó của bố mẹ. Sau đó, có thời gian và mình có thể nói chuyện riêng tư, bố mẹ sẽ giải thích cho con hiểu tại sao, con hiểu và nhớ không?

Cún: Vâng, con hiểu rồi ạ.

Mẹ lại ôm Cún vào lòng, thơm lên cái đầu trọc lốc của Cún. Cún cao bằng mẹ rồi, và có thể là chỗ dựa vững chắc cho mẹ rồi đấy. Mẹ mong con hiểu được rằng cuộc sống đôi khi khá phức tạp và mỗi khi làm gì, con có thể nên cân nhắc một chút. Mẹ cũng mong con luôn có góc nhìn tích cực, để có thể nhận biết được tình yêu thương đang tồn tại ở khắp nơi xung quanh con, có thể dưới dạng này hay dạng khác. Nếu con thực sự hiểu được điều đó, con có thể thấy rằng mình thật là may mắn vì …còn được bố mắng cho vài trận mỗi ngày, con nhỉ?

Có một cuốn sách mang tên CHA MẸ VỪA ĐỦ TỐT (hình 4) – cuốn sách mà mình khá thích vì sự ngắn gọn, xúc tích, và …vừa đủ để cho những ông bố, bà mẹ thực hành. Thực hành 03 điều thôi, thay vì phải là 30 hay 300 điều để …giúp con trở thành một đứa trẻ hạnh phúc!

Và, 03 viên ngọc quý mà các ông bố, bà mẹ có thể tặng con mình, đó là:

(1) Cảm giác gắn bó và an toàn

(2) Tư duy học hỏi và phát triển

(3) Khả năng thấu cảm để có thể sử dụng được “trí thông minh của …trái tim”

Thế thôi, 03 điều ấy là …vừa đủ!!!

Nếu bạn đọc câu chuyện trên, bạn nhận ra 03 điều đó được đề cập đến như thế nào?

Mỗi ngày, có thể dành cho con khoảng 10 – 15 phút để nói với nhau những câu chuyện có chất lượng, vậy là vừa đủ rồi, bạn nhỉ???

Nếu có thể, thì hãy đọc nguyên cuốn đó đi để...cùng nhau thảo luận cho nó...rôm rả nhé!!!



1 lượt xem0 bình luận

Bài đăng liên quan

Xem tất cả

Kommentare


Các sự kiện sắp diễn ra

[QUẢNG NINH] VẬN DỤNG PP TÍCH CỰC TRONG DẠY HỌC PHÁT TRIỂN NĂNG LỰC HS

Thời gian

14-15/12/2024

Địa điểm

Quảng Ninh

[TP HCM] VẬN DỤNG PP TÍCH CỰC TRONG DẠY HỌC PHÁT TRIỂN NĂNG LỰC HS

Thời gian

4-5/01/2025

Địa điểm

TP. HCM

[HÀ NỘI] VẬN DỤNG PP TÍCH CỰC TRONG DẠY HỌC PHÁT TRIỂN NĂNG LỰC HS

Thời gian

11-12/01/2025

Địa điểm

Hà Nội

z3510360964319_a65f962c7330cf1c33812df1a75e1197.jpg

Người truyền lửa K8

Tiết kiệm 5-15 năm kinh nghiệm Dạy học & Quản lý lớp học

bottom of page